Năm ấy Vương Thao và Cao Mạn Vân bị điều chuyển đến công trình trùng tu tòa nhà cổ ở Thiệu Thành, Vương Nam Thặng theo bố mẹ vào nam ra bắc từ nhỏ cũng chuyển tới trường số 1 Thiệu Thành.
Vương Nam Thặng là người cởi mở, nói nhiều, vui vẻ, hay cười, thành tích hay diện mạo đều xuất sắc. Trong vòng một tuần, anh đã trở thành hotboy của trường. Đám con trai thích rủ anh đi chơi đá bóng, mấy cô gái bạo dạn thì vây quanh anh nói đông nói tây, như thể anh sinh ra đã có sức hút đặc biệt, đi đến đâu cũng được chào đón.
Lương Minh Nguyệt cùng lớp lại là một thái cực khác.
Lần đầu tiên hai người gặp nhau là vào một ngày thứ Hai, Trần Thần cợt nhả cầu cứu anh, “Anh Nam, giúp em với.”
Vương Nam Thặng không buồn ngẩng đầu: “Nói.”
“Giúp tao thu bài.”
Trần Thần đang cầm một xấp bài kiểm tra vật lý, giơ ngón tay lên chỉ vào hàng ghế cuối gần cửa, Vương Nam Thặng nghiêng người nhìn, thì thấy một cô gái đang cúi đầu không biết viết gì.
Anh kỳ lạ nói: “Tự đi mà thu.”
“Tao không dám—” Trần Thần đau khổ, nói bằng giọng chỉ có hai người bọn họ có thể nghe được: “Mấy ngày nay cậu ấy không đến trường, có lẽ còn chửa làm bài nào ấy, nhưng cô Tưởng lại bắt tớ phải thu bài của cậu ấy bằng được, đậu má, tớ làm gì có gan đấy.”
Vương Nam Thặng đứng dậy đi tới.
“Bạn ơi.” Anh gõ xuống mặt bàn cô.
Lương Minh Nguyệt dừng bút, ngẩng đầu nhìn anh.
Anh nhìn lướt qua bài kiểm tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-ang-may-troi/1124808/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.