Nỗi kinh hoàng của Chu Kỳ Nhi còn chưa nguôi ngoai, Vương Tùng Tuấn đã ngồi xuống bên cạnh Lương Minh Nguyệt, oán trách cô: “Đi gặp bạn sao không rủ tôi?”
“Vội.” Giọng điệu của Lương Minh Nguyệt không tốt lắm.
Vương Tùng Tuấn không bận tâm, anh tự giới thiệu với Chu Kỳ Nhi, “Xin chào, tôi tên Vương Tùng Tuấn.” Khóe miệng anh cong nhẹ, “Sao chị gái cứ nhìn thẳng vào tôi thế?”
Chu Kỳ Nhi cũng mỉm cười, khóe mắt có tia điện, “Chị đây làm quản lý công ty người mẫu, nhìn thấy soái ca là không thể dời mắt được. Bệnh nghề nghiệp ấy mà. Em trai có vốn liếng tốt thế này có hứng thú vào ngành không?”
“Kiếm được nhiều không?”
“Có làm thì sẽ có ăn thôi em.”
“Chịu thôi. Tôi sợ lộ mặt thì bạn gái ghen mất.” Vương Tùng Tuấn quay sang Lương Minh Nguyệt, “Đúng không, Minh Nguyệt?”
Lương Minh Nguyệt chỉ tập trung ăn, không nói gì cả.
Tiếp đó bàn ăn trở thành sân khấu của Vương Tùng Tuấn và Chu Kỳ Nhi. Hai người chưa từng gặp mặt, vì một tựa game đang hot mà bàn luận rôm rả, rõ ràng có khoảng cách thế hệ, mà các trò từng chơi lại có tỷ lệ trùng lặp rất cao.
Nhưng điều đó cũng dễ hiểu thôi, cuộc đời của Chu Kỳ Nhi vốn chỉ có đu và đưa. Vương Tùng Tuấn lại là một tên công tử ăn chơi trác táng, đương nhiên không muốn bị tụt lại phía sau.
Điều kỳ diệu nhất là mười phút sau, một nhóm người quen của Lương Minh Nguyệt lại bước vào cửa. Giáo sư La và bạn cùng phòng Hạ Tư Doanh đều có mặt. Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-ang-may-troi/1124788/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.