Anh vẫn rất không vui, ngoại trừ anh, Lương Minh Nguyệt còn chịu tiếp xúc gần với người khác? Anh bước tới, cố tình đứng trước mặt hai người họ.
Lương Minh Nguyệt ngẩng đầu lên nhìn anh, rồi nhìn thoáng qua cậu nhóc, Vương Tùng Tuấn càng cảm thấy tức giận, dang tay ôm Lương Minh Nguyệt vào lòng, thù địch nói: “Ái chà, chị không giới thiệu sao?”
Cậu trai mở to mắt, nhìn chằm chằm bàn tay mà Vương Tùng Tuấn đặt lên vai Lương Minh Nguyệt.
“Không có gì để giới thiệu cả.” Lương Minh Nguyệt lấy lại bình tĩnh, cô nói với cậu nhóc: “Thôi, hôm nay cậu về đi. Đi đường nhớ cẩn thận.”
Chàng trai không nói quá nhiều, ánh mắt tò mò đảo giữa hai người rồi sải bước đi.
Vương Tùng Tuấn nhìn Lương Minh Nguyệt đầy nghi ngờ, giọng điệu không tốt, “Không có gì để giới thiệu là có ý gì? Tôi không thể làm quen?”
“Không tính kết bạn thì quen làm gì.” Lương Minh Nguyệt kéo tay anh, “Đi, đi lên xe.”
Hai người lên xe, Vương Tùng Tuấn lại hỏi: “Cậu ta là ai?”
“Học sinh của tôi. Năm nay vừa vào năm nhất.”
“Học sinh kiểu nào?”
“Tôi là giáo viên cấp 3 của cậu ấy, dạy thêm vật lý.”
Vương Tùng Tuấn không ngờ đến điều này. Anh cứ ngỡ cậu ta cũng là học sinh bán thân như mình. Cuối cùng thì biểu cảm của anh cũng khá lên, nhưng vẫn cứng mồm nói: “Vậy cũng không cần phải đứng gần rồi cười tươi như vậy. Cố ý đến tìm chị, chắc chắn là có ý xấu, tôi cũng là học sinh của chị đấy.”
“Cậu chỉ tính là đàn em của tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-ang-may-troi/1124786/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.