Chương trước
Chương sau
"Thế nào?"

12

Tôi chắc chắn Thẩm Liên Tâm sẽ không cự tuyệt tôi. Bởi vì cô ta ngu xuẩn lại kiêu ngạo.

"Được."

Quả nhiên, cô ta đáp ứng rất thống khoái. Cô ta tựa hồ còn trào phúng tôi hai câu, tôi lại không muốn nghe.

Xoay người trở về chỗ ngồi, tôi cùng Cố Tây Thành trao đổi cái ánh mắt. Hắn hai lời chưa nói, trực tiếp nâng cái bàn của tôi cùng Thẩm Liên Tâm tráo đổi. Đổi xong còn cảnh cáo mà nhìn cô ta một cái, làm cô ta đến kháng nghị cũng không dám.

Thẩm Liên Tâm tức giận đến trắng rồi lại đỏ, đỏ rồi lại trắng.

Tôi nói với Thẩm Liên Tâm những lời này, lời tuyên chiến lập tức lan ra khắp trường.

Cố Tây Thành ở trong lớp chịu đựng chưa nói. Chờ đến tan học, hắn lôi kéo tôi tới ẩn nấp ở trong góc.

"Tiêu Tiêu, cậu quá xúc động." Hắn nhíu lại mi, biểu tình ngưng đọng mà nhìn tôi.

Tôi lại căn bản nghiêm túc không nổi. Bởi vì nghe thấy nội tâm hắn đã mau đem Thẩm Liên Tâm mắng thành một cái sớ dài.

Tôi nén cười, nhẹ giọng trấn an: "Yên tâm, cô ta không thắng được tớ đâu."

Thẩm Liên Tâm tuy rằng thành tích vẫn có thể bảo trì trong top 20. Nhưng muốn đậu Thanh Bắc xác thật vẫn là kém một chút.

Thế nhưng Cố Tây Thành rõ ràng không nghĩ như vậy. Bởi vì hắn trong lòng đã suy nghĩ nơi nào có thể mua "108 loại phương pháp gian lận".

Tôi có chút buồn cười, lại không thể nói cho hắn quá nhiều. Chỉ có thể đánh trống lảng sang chuyện khác.

"Nói tiếp đi, băng ghi hình còn có khả năng tìm trở về sao?"

Đoạn camera Thẩm Liên Tâm xử lý đến sạch sẽ. Một chút dấu vết cũng không lưu lại. Tôi sở dĩ cùng cô ta nói trông thấy camera, cũng chỉ là vì thử xem phản ứng cô ta. Phản ứng của cô ta cho tôi biết rõ ràng, chuyện này là do cô ta làm.

Nghe thấy cái này, Cố Tây Thành biểu tình quả nhiên trở nên có điểm bất đắc dĩ: "Lá gan cậu thật lớn, tớ không chắc nhất định có thể tìm trở về."

Tôi không sao cả nhún nhún vai: "Không có việc gì, dù sao mọi người đều nhìn ra tớ là phô trương thanh thế."

Lời này cũng thật sự.

Rốt cuộc diễn đàn trường đã có người nói "Tô Tiêu Tiêu nếu có chứng cứ khẳng định liền trực tiếp quăng sao có thể dùng biện pháp như vậy "

Tuy vậy nhưng là......

Hắn nói rất đúng.

Tôi nếu là có chứng cứ, thật đúng là không cùng cô ta phí thời gian. Nghĩ đến đây tôi lại nhịn không được có chút sinh khí.

"Tiêu Tiêu hảo đáng yêu a, cô ấy hiện tại phồng lên giống như cá nóc."

"Giả như chọc một cái, không biết có chọc rớt hay không?"



Tôi: "???"

Tôi một hồi nghẹn ở cổ họng, ánh mắt vi diệu mà nhìn về phía Cố Tây Thành.

Mạch não người này có phải hay không có vấn đề?

Chú ý tới ánh mắt tôi, Cố Tây Thành vô cùng chân thành tha thiết mà trở về ánh mắt nghi hoặc.

Thoạt nhìn tựa như hắn thật sự tự hỏi vấn đề giống nhau.

Tôi: "......"

Không lời nào để nói, kiến nghị hắn nên trực tiếp báo danh trường diễn xuất đi.

13

Kế tiếp một đoạn thời gian, Thẩm Liên Tâm quả thực không ra tay nữa.

Mà tôi cũng chuyên tâm cúi đầu vào ôn tập. Tạm thời không có công phu đi quản lời bịa đặt xung quanh.

Kỳ trung khảo rất mau liền tới.

Cuối cùng viết đáp án một môn tiếng Anh xong, tôi cơ bản cũng biết chính mình đại khái có thể thi được trình độ gì.

Thẩm Liên Tâm khẳng định là không cần phải lo. Cũng không biết có thể vượt qua Cố Tây Thành không?

Tôi ít nhiều có chút chờ mong. Thành tích ngày đó công bố, tất cả mọi người mở rộng tầm mắt.

Tôi thi xếp thứ 2, tổng điểm chỉ kém Cố Tây Thành năm điểm.

Kết quả này đừng nói Thẩm Liên Tâm không thể tiếp thu. Ngay cả Cố Tây Thành nội tâm đều bị khiếp sợ.

"Không có khả năng! Cô chắc chắn là gian lận!" Thẩm Liên Tâm cầm phiếu điểm không dám tin tưởng mà thét chói tai.

Tôi cũng không tức giận, chỉ đối với cô ta hơi hơi mỉm cười: "Đã đánh cuộc thì phải chịu thua nha bạn học Thẩm."

Thẩm Liên Tâm không nghĩ tới bản thân trước mặt các bạn học khác lại mất mặt như vậy. Cô ta chắc chắn tôi gian lận lại không có chứng cứ. Nhất thời xấu hổ và giận dữ đan xen, thế nhưng giơ tay lên muốn trực tiếp đánh người.

Cố Tây Thành cầm cổ tay cô ta, thanh âm tràn đầy nguy hiểm: "Thẩm Liên Tâm, cô nháo đủ chưa?"

"Cố Tây Thành! Cậu hiện tại còn bảo hộ cô ta?! Cô ta là tiểu tam......"

"Bang ——"

Tôi dùng lực tát một cái không khách khí trên mặt cô ta. Thẩm Liên Tâm bụm mặt, không dám tin mà nhìn tôi.

"Thẩm Liên Tâm, cô năm lần bảy lượt mà vũ nhục tôi, thật cho rằng tôi không biết giận sao?

"Cô có gan tiếp tục nói. Cô nói một câu tôi tát một cái, xem hai ta ai tàn nhẫn hơn ai."

Tôi lạnh lùng mà nhìn cô ta.

Tôi biết, cô ta chưa nói xong, câu nói kia không phải nói tôi là tiểu tam. Mà là muốn nói tôi là con gái tiểu tam. Điều duy nhất trên đời này tôi không thể chịu đựng, đó là người khác vũ nhục mẹ tôi.

Sắc mặt Thẩm Liên Tâm làm tôi chán ghét, không nghĩ cô ta lại lật lọng. Trong lớp bạn học cũng không ai ra mặt, chỉ gắt gao mà nhìn chằm chằm chúng tôi bên này ăn dưa.

Thẩm Liên Tâm điên lên rồi dường như hô to: "Tô Tiêu Tiêu! Mày cho rằng mày đánh tao xong còn có thể ở cái trường này sao?!"

Tôi trực tiếp trào phúng mà cười, mắt trợn trắng. Xoay đầu, tôi nhìn Cố Tây Thành giơ giơ lên cằm: "Tôi có đẹp không?"

Cố Tây Thành biểu tình mê hoặc chớp mắt một cái. Nhưng mà cậu thực mau kiên định mà gật đầu một cái, không có một tia do dự nói: "Đẹp!"

Tôi cười.

Trong lòng giống như đột nhiên nảy lên vô hạn lực lượng, tôi lại lần nữa nhìn về phía Thẩm Liên Tâm.

"Nhìn rõ hiện thực đi Thẩm Liên Tâm, nếu không có tôi, Cố Tây Thành cũng sẽ không ở bên cô đâu"

"Bởi vì cô vốn dĩ không xứng với cậu ấy."

Thẩm Liên Tâm đã bị chọc điên rồi.

Cô ta căm giận mà nhìn tôi liếc mắt một cái, chung quy ở dưới ánh mắt uy hiếp của Cố Tây Thành không dám tiếp tục nói tiếp.

"Tô Tiêu Tiêu, mày chờ đó cho tao!" Nói xong, cô ta xoay người chạy ra khỏi phòng học.

Tôi xem thường mấy kẻ lật mặt.

Túng hóa.

Phi!



14

Tôi vốn tưởng rằng chuyện này đến đây hẳn là sẽ tạm thời ngừng nghỉ một chút. Nhưng mà không nghĩ tới cùng ngày tan học, diễn đàn vườn trường liền tuôn ra một cái video.

Trong video là Thẩm Liên Tâm mua bạn học ngoài trường tới vũ nhục tôi, lợi hại nhất chính là bọn họ nói gì đó đều nghe được dị thường rõ ràng.

Sự kiện nhanh chóng nổi lên, cuối cùng không thể không dẫn tới nhà trường coi trọng. Bởi vì hình ảnh quá mức rõ ràng, Thẩm Liên Tâm không thể biện hộ. Hơn nữa Cố Tây Thành bên này tạo áp lực, cô ta cuối cùng trực tiếp bị cho kỉ luật, cho thôi học.

Đối với kết quả này xem như niềm vui ngoài ý muốn. Đương nhiên tôi rất rõ ràng, việc này chủ yếu là công của Cố Tây Thành. Giữa trưa trong phòng học chỉ còn lại có hai người chúng tôi.

Tôi nhịn không được hỏi cậu ta: "Cậu rốt cuộc từ đâu lấy ra được video? Lợi hại như vậy."

Cố Tây Thành ngước mắt nhìn tôi liếc mắt một cái. Biểu tình thập phần bình tĩnh.

Nhưng mà ——

"Mau khen mình mau khen mình! Mình có phải hay không siêu cấp soái! Mình siêu lợi hại!"

Mặt ngoài cậu ta trầm ổn thấp giọng nói: "Tớ điều một vòng học sinh bên ngoài theo dõi, nhìn đến mấy cái lưu manh này tới tìm Thẩm Liên Tâm, liền đi tìm bọn họ vừa đe dọa vừa dụ dỗ một chút."

Hắn kể lại sơ lượng quá trình, chỉ là đơn giản giải thích.

"Ghi hình là chính bọn họ quay lại, sợ Thẩm Liên Tâm chơi xấu, không có gì."

Hắn ngụy trang đến thập phần điềm nhiên, giống như xác thật không có gì ghê gớm.

Tôi nghẹn cười nghẹn đến mức mau điên rồi. Chỉ có thể chân thành tha thiết mà cho hắn một ngón tay cái.

Cố Tây Thành nếu có cái đuôi lúc này chắc chắn đang không ngừng vẫy.

Phía sau đột nhiên truyền đến từng tiếng vang.

Tôi theo bản năng mà xoay người, nhìn thấy Thẩm Liên Tâm mặt không biểu tình mà đứng ở cửa. Tôi liền thu liễm vẻ tươi cười, hơi hơi nhíu mày xem cô ta.

Thật đúng với lần đầu tiên thấy cô ta nội tâm Cố Tây Thành phát ra câu nói kia.

Âm hồn không tan.

Cô ta thoạt nhìn tiều tụy rất nhiều. Phía sau cô là một nam nhân mặc tây trang, trong tay dẫn theo cặp sách cô cùng tạp vật, thoạt nhìn như là quản gia. Hẳn là tới giúp cô thu thập đồ vật thôi học.

Chỉ là cô ta hiện tại xuất hiện ở chỗ này làm gì?

Thẩm Liên Tâm đi tới, đứng trước mặt tôi cùng Cố Tây Thành.

Cô ta làm lơ tôi, tràn ngập địch ý ánh mắt, thâm trầm mắt đen như là áp lực cái gì, gắt gao mà nhìn chằm chằm Cố Tây Thành.

Mở miệng liền nói: "Cô ta con gái của tiểu tam, là đứa con hoang, cô ta so với tớ càng không xứng đứng ở bên cạnh cậu."

Ánh mắt tôi một chút liền tàn nhẫn lên. Nhưng tôi không nói gì.

Thân thế đột nhiên không kịp phòng ngừa bị vạch trần ở trước mặt Cố Tây Thành, tôi theo bản năng liền phủ nhận trốn tránh.

Nhưng mà trong lòng lại có một thanh âm vẫn luôn làm tôi chờ mong.

Nghe một chút Cố Tây Thành sẽ có phản ứng gì.

Nhưng mà nội tâm hắn một mảnh bình tĩnh.

Vậy mà so ngày thường còn muốn yên tĩnh hơn.

Trên mặt, hắn nhàn nhạt mà nhìn Thẩm Liên Tâm, lạnh lùng nói: "Cho nên?"

Thẩm Liên Tâm một chút cắn môi.

Cô kích động nói: "Mẹ của cô ta chen chân vào tình cảm người khác! Trên người cô ta chảy dòng máu kẻ thứ ba! Cô ta là loại nữ nhân ham quyền thế nhà cậu, cậu sớm hay muộn cũng sẽ bị cô ta làm hại!"

Cố Tây Thành hơi hơi nhăn lại mày.

Trái tim tôi đột nhiên nhảy một chút.

"Cho nên chuyện này cùng cô có quan hệ gì?" Cố Tây Thành thanh âm đã tràn đầy không kiên nhẫn.

"Cô ấy có thích tiền của tôi thì cũng là tiền của tôi, cô ấy có lợi dụng tôi thì cũng không có quan hệ gì với cô cả"

"Cô ấy muốn cái gì, lấy đi cái gì cũng được cả, dù sao cái gì tôi cũng đều nguyện ý cho cô ấy.

"Cô thì tính là thứ gì, cũng xứng tới quản chuyện của chúng tôi?"

Cố Tây Thành cuối cùng một chút thể diện cũng không lưu cho cô ta. Thẩm Liên Tâm không dám tin tưởng, cuối cùng mang theo vẻ mặt khó lòng chịu đựng nổi cũng không quay đầu lại mà đi rồi.

Tôi đối mặt Cố Tây Thành, rũ đầu. Bàn tay phát run.



Tôi tưởng tượng qua rất nhiều lần biểu hiện Cố Tây Thành khi biết thân thế của tôi.

Lý giải, bình tĩnh, chán ghét.

Duy chỉ không có lựa chọn kiên định vững vàng như vậy.

Trái tim tôi run rẩy, đột nhiên mất đi dũng khí đối mặt với cậu.

"Tiêu Tiêu."

"Tiêu Tiêu."

Cố Tây Thành gọi tôi hai tiếng

Tôi theo bản năng mà cắn môi trên, vẫn là không dám ngẩng đầu nhìn cậu.

Tôi chỉ nghe được thanh âm cậu ôn nhu đến cực điểm.

"Lời tớ vừa mới nói kỳ thật một nửa thật một nửa giả.

"Thật chính là tớ cái gì cũng đều nguyện ý cho cậu, chỉ cần tớ có, chỉ cần cậu cần."

"Giả chính là tớ không cảm thấy cậu lợi dụng tớ cái gì.

"Rốt cuộc cậu là một cô gái thiện lương lại ôn nhu. Tớ không tin người khác nói, tớ chỉ tin tưởng mắt nhìn của tớ."

"Cho nên, ngẩng đầu, nhìn tớ được không?"

Đầu ngón tay cậu nhẹ nhàng xoa gương mặt tôi. Tôi rốt cuộc cũng ngẩng ngẩng đầu, nhìn về phía nam nhân đang hoàn toàn đi vào nội tâm tôi.

Tôi dám khẳng định. Tôi chung quy là không có cách nào lại đẩy cậu ra.

15

Sau ngày hôm đó, quan hệ của tôi cùng Cố Tây Thành giống như đột nhiên sinh ra một cái chất xúc tác. Chúng tôi bắt đầu càng ngày càng giống một đôi tình nhân. Bao gồm bạn học xung quanh chúng tôi cũng đều cho rằng chúng tôi đã chính thức ở bên nhau. Thầy giáo còn nhắc nhở chúng tôi yêu đương không được ảnh hưởng đến học tập.

Nhưng mà chỉ có chính chúng tôi biết.

Kỳ thật chúng tôi căn bản không có ở bên nhau.

Nguyên nhân là ở tôi, tôi còn không có cách nào nhanh như vậy tách ra khỏi gia đình.

Rốt cuộc ba tôi, mẹ kế, kế muội liền ở nơi đó. Cùng tôi ở một thành phố, khả năng mỗi một cái di chuyển là có thể gặp được.

Tôi không muốn Cố Tây Thành dây vào vũng nước đục này.

Ít nhất chờ đến đại học......

Chờ đến đại học rời đi nơi này, tôi nghĩ tôi mới có thể chân chính mà bắt đầu cuộc sống hoàn toàn mới.

Mà Cố Tây Thành cũng rất săn sóc, chưa từng có bức bách qua tôi một lần. Nội tâm cậu hiểu cho sự băn khoăn của tôi. Tôi cảm động với phần săn sóc, cũng vui vẻ có được phần thấu hiểu.

Hiện tại tôi đã không nghĩ sẽ cự tuyệt hắn.

Tôi sẽ nỗ lực thêm một chút. Tranh thủ sớm hơn một chút biến thành có thể hào phóng đứng ở bên người hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.