Đã mấy ngày không về nhà, Vân Li mở cửa sổ thông gió, ngay sau đó bắt đầu dọn dẹp nhà cửa. Khi kiểm tra tủ lạnh, phát hiện bên trong còn mấy quả xoài dùng để làm bánh bông lan cuộn, có chút hỏng sau một thời gian để lâu.
Quyết định đến nhà Đặng Sơ Kỳ có chút quá vội vàng, tuy rằng sau đó bọn họ còn đưa cô về nhà lấy quần áo tắm rửa, nhưng lúc ấy cũng chưa kịp suy nghĩ về điều đó.
Vân Li lấy toàn bộ ra, đặt chúng lên bàn, nhìn chằm chằm.
Vừa nãy Phó Chí Tắc còn hỏi cô, những bánh bông lan cuốn đó mua ở đâu. Vừa nghĩ như thế, chẳng lẽ anh đột nhiên kiên nhẫn mà cung cấp đề xuất cho cô, là bởi vì cô làm bánh bông lan cuộn?
Mặc dù ý định ban đầu của cô muốn hỏi anh là, cô tìm việc tại EAW anh có ý kiến không.
Nhưng mà, mặc kệ nguyên nhân là gì.
Trái tim thấp thỏm suốt chặng đường của Vân Li cuối cùng cũng trở về nơi thuộc về mình.
Ít nhất từ chuyện này có thể chứng minh, anh cũng không chán ghét chính mình, cũng không có bởi vì, khả năng là cô làm việc việc với anh cùng một công ty có thể tính là cảm thấy phản cảm.
Mỗi lần gặp Phó Chí Tắc, tâm tình Vân Li liền sẽ trở nên bảy nổi ba chìm. Rồi lại không hoàn toàn là nghĩa xấu.
Bởi vì bị chịu đả kích từ một hành động của anh, sẽ không gượng dậy nổi.
Cũng sẽ dựa vào một câu nói của anh mà tro tàn lại bùng cháy, lấy lại sĩ khí.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiet-anh-trang/992647/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.