Sau khi hành lý chuyển đến cửa ký túc xá, Vân Li cùng Phó Chính Sơ liền chuẩn bị cùng Phó Chí Tắc đến cổng trường.
Bên trong khuôn viên xanh hóa rất tốt, hàng cây hai bên con đường xanh um tươi tốt. Bây giờ gần giữa trưa, ánh mặt trời gần như ngả theo phương thẳng đứng, ánh sáng đan xen mà rải rác trên mặt đất. Ba người sánh bước bên nhau trên con đường đầy gạch, gió êm dịu hây hây, thoải mái lại mãn nguyện.
Trên đường đều là tân sinh viên nhập học, trong đó cũng không thiếu người đến báo danh, xách bao lớn bao nhỏ, mồ hôi đổ đầm đìa.
Vân Li trong lòng không khỏi có chút cảm kích.
Vân Li do dự một lúc, muốn hỏi bọn họ có muốn dùng bữa cùng nhau không.
Suy nghĩ hồi lâu, vẫn là không nói ra.
Dọc theo đường đi Phó Chính Sơ đều lải nhải giới thiệu hoàn cảnh trường học cho Vân Li, chỉ chốc lát sau đã đến cổng trường.
Trước khi đi, Phó Chí Tắc qua loa dặn dò Phó Chính Sơ một chút: "Nhớ tự chăm sóc bản thân."
Ngước mắt nhìn về phía Vân Li.
"Cô cũng vậy."
Vân Li bắt đầu hối hận vừa nãy không mời nhau ăn cơm, cho dù bị cự tuyệt.
Chỉ cần có dũng khí nói ra cũng tốt mà.
—
Sinh hoạt của nghiên cứu sinh ngoài ý muốn không bận rộn như trong tưởng tượng, sau khi xác định được lịch học thì cơ bản mỗi tuần đều có mấy ngày nhàn rỗi. Vân Li cũng không phải là người đặc biệt nỗ lực, không có tiết học thì cô ăn không rồi ngồi.
Những lúc rảnh rỗi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiet-anh-trang/992646/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.