Chương trước
Chương sau
Long Chiến Nhã nói: “Long Chiến Bắc, nhớ kỹ những lời ngươi nói với ta, nhớ kỹ những chuyện ngươi làm với ta, người của Long gia nợ nương ta cũng nợ Long Chiến Nhã ta, sớm muộn gì cũng đều phải trả. Thiện hữu thiện báo, không phải không báo mà là thời cơ chưa tới.” Mà trong lúc nói chuyện giọng của Long Chiến Nhã cũng không mang một tia tình cảm nào, ngay cả hận đều không có. Long Chiến Bắc có thể cảm giác được bên tai của mình từng trận gió lạnh thổi qua, có loại tuyệt vọng sợ hãi từng chút từng chút rót vào trong máu.
Nói xong, Long Chiến Nhã sảng khoái đứng dậy, tao nhã đi đến bên người Mặc Sĩ Lưu Tâm, cầm lấy cửu liên hoàn trong tay nàng, mười ngón tay lướt nhanh như gió, chỉ chốc lát, cửu hoàn liền từng chút một bị gở ra, im lặng nằm trong lòng bàn tay nàng.
“Tuệ Dĩnh công chúa cảm thấy hài lòng?”
“Chiến vương phi quả nhiên thông minh tuyệt diễm.” Nàng đã sớm có tình cảm đối với Mặc Sĩ Lưu Thương, lại ngại Mặc Sĩ Lưu Thương từ trước tới giờ đều là thờ ơ. Biết hắn đã có vương phi, hỏi thăm nhiều người mới biết đó là một đứa nhỏ nhát gan yếu đuối, ngu ngốc không được sủng. Trong lòng không phục cho nên mới khiêu khích, không nghĩ tới ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạo*, lại làm cho Long Chiến Nhã trở nên nổi bật. Tuy rằng ảo não nhưng Hách Liên Ảnh nở nụ cười ôn nhu.
Cái này mà là thông minh tuyệt diễm? Long Chiến Nhã phiên cái xem thường, không thể không bội phục nhóm người xảo trá này.
“Có qua có lại mới toại lòng nhau.” Mười ngón tay Long Chiến Nhã lại động, đem cửu hoàn xuyến lên mỗi lần đều không giống nhau.
“Không biết Tuệ Dĩnh công chúa khả năng cởi bỏ?”
Tiếp nhận cửu liên hoàn đã cải biến từ Long Chiến Nhã, Hách Liên Ảnh trợn tròn mắt, không có người nói cho nàng biết thứ này còn có thể cải biến! Tròn mắt nửa ngày cũng không nghĩ ra biện pháp.
“Tuệ Dĩnh công chúa có thể giải?” Mặc kệ Long Chiến Nhã có đoạt lấy đi nổi bất của nàng hay không, tóm lại cũng vì bảo vệ mặt mũi Long Ngự, Mặc Sĩ Lưu Tâm âm thầm nhẹ nhõm thở dài một hơi, lần đầu tiên cẩn thận đánh giá Long Chiến Nhã.
“Ảnh ngu dốt.” Hách Liên Ảnh xấu hổ cười.
“Tuệ Dĩnh công chúa quá khiêm tốn. Cửu liên hoàn này cấu tạo nhìn như đơn giản, trên thực tế có sách nói rằng phương pháp giải lại rất thiên biến vạn hóa, bổn vương phi cũng chỉ là trong lúc vô tình biết được vài loại này mà thôi, công chúa trí tuệ thông minh, muốn hiểu thấu cửu liên hoàn này cũng chỉ là vấn đề thời gian.” Long Chiến Nhã thanh âm như trân châu lạc ngọc vang lên thanh thúy, không ngọt không ngấy, không mềm không rắn, giọng điệu cũng không kiêu không nóng nảy, người nghe được chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng. Nhìn phía hai vị công chúa lễ phép cười rồi trở lại chỗ ngồi. Nói chuyện cùng cổ nhân chính là phiền toái a, mệt chết!
“Uống chén trà.” Mặc Sĩ Lưu Thương rót một ly trà đưa đến trước mặt Long Chiến Nhã, nói nhiều như vậy nói, hẳn là khát .
Long Chiến Nhã sửng sốt, nghi hoặc nhìn Mặc Sĩ Lưu Thương. Tiểu tử này lại làm sao vậy? Ân cần như vậy? Cảm thấy tâm tình hắn hình như đang tốt lắm? Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo, cẩn thận là tốt nhất!
“Tạ vương gia.” Thuận theo tiếp nhận chén trà, Long Chiến Nhã mỉm cười ngọt ngào.
“Ân.” Tươi cười thanh thuần như vậy, sáng lạn như vậy, trong ánh mắt mơ hồ còn có một tình ý, cho dù biết là giả nhưng vẫn làm cho Mặc Sĩ Lưu Thương trong chớp mắt giật mình, lập tức che đi xấu hổ. Đột nhiên hắn rất muốn biến nụ cười giả dối kia thành sự thực, như vậy cảm giác nhất định sẽ càng thêm tuyệt vời. Đúng, hắn muốn lấy mục tiêu đó mà cố gắng! Khóe miệng Mặc Sĩ Lưu Thương nâng lên một độ cong thật đẹp nhưng lại bị chén trà bên miệng ngăn đi, không người nào có cơ hội thưởng thức nó.
“Hoàng tẩu làm sao biết cửu liên hoàn kia?” Mặc Sĩ Lưu Vũ đầu lại nghiêng sang bên này.
“Ngươi không biết?” Long Chiến Nhã nghiêng đầu, khóe miệng nâng lên.
“Không biết.” Mặc Sĩ Lưu Vũ thành thực lắc đầu.
“Thật không biết?”
“Lừa tẩu làm gì a!”
“Vậy sao, vậy chỉ có thể chứng minh ngươi rất không hiểu biết.”
“...... Hoàng tẩu, tẩu có thể không khinh bỉ tiểu đệ này được không?” Mặc Sĩ Lưu Vũ hắc tuyến, vị hoàng tẩu này, một ngày không đả kích hắn sẽ chết sao?
“Không thể.” Long Chiến Nhã thực chắc chắn trả lời, lập tức bổ sung nói: “Ta một ngày không đả kích ngươi sẽ không chết điệu.”
Mặc Sĩ Lưu Vũ kinh ngạc. Tiểu hoàng tẩu này sao có thể biết hắn vừa rồi suy nghĩ cái gì? Chẳng lẽ biết thuật đọc tâm?
“Sẽ không chết điệu. Hoàng tẩu xin hãy buông tha tiểu đệ đi.”
“Nhưng là sẽ điên.” Nhìn Mặc Sĩ Lưu Vũ, cười sáng lạn, Long Chiến Nhã tiếp tục thưởng thức mỹ vị.
“......”
Yến hội sau đó, bởi vì Long Chiến Nhã thắng được Hách Liên Ảnh, cho nên không có người tìm nàng gây rối, ít nhất cũng không có xuất hiện tình huống châm chọc gây chuyện như trước, bởi vậy, Long Chiến Nhã uống rượu ngon cơm ăn no, viên mãn theo Mặc Sĩ Lưu Thương trở về vương phủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.