Edit: Bảo Vy 197
Chử Kính Phong không thể uống say đến nỗi lấy được một cỗ quan tài mà đi thẳng về phủ, rõ là khônghợp với mong muốn nương tử của mình, nhưng người canh cổng phủ Tư Mã cũng không dám nhất nhất tuân theo lời dặn dò của phu nhân là không cho Tư Mã đại nhân vào phủ.
Nhưng cổng phủ thì vào được, cửa phòng thì khó hơn. Tới lúc hắn đi tới trước cửa phòng, liền phát hiệngiờ đây đã hơn nửa đêm rồi nhưng hai đại nha hoàn Tô Tú, Long Hương và dẫn theo vài thị nữ và bà tử vây quanh đây không ai đi ngủ, còn trông có chút thấp thỏm canh giữ trong viện.
Tư Mã vẫy vẫy tay, có ý nói bọn họ tản ra rồi đi tới trước cánh cửa đang đóng chặt, chuẩn bị đẩy cửa để mở ra, ai ngờ rằng cửa phòng dường như bị cái gì đó giữ chặt nên đẩy không được.
Tư Mã đại nhân không muốn làm Nhược Ngu hoảng sợ nên nhẫn nhịn đạp mạnh vào cửa, cố gấng dịu giọng nói: “Nhược Ngu, mở cửa.”
Đáng tiếc vài tiếng gọi lớn thì lại như tiếng gọi ở hoang mạc, hoàn toàn không có chút tiếng vọng. Chử Kính Phong kiềm chế lửa giận lại lập tức mau chóng hướng đi lên nóc viện nhưng thật ra là đi vòng đến một cửa sổ ở bên, chuẩn bị vào phòng bằng cửa sổ.
một quyền đấm thủng ba lớp giấy dầu trên cửa, duỗi tay đẩy cái chặn cửa ra, Chử Kính Phong cầm vạt áo nhét vào đai lưng, muốn trèo vào phòng bằng đường cửa sổ. Nhưng nào nghĩ tới tiểu hỗn đản trong kia có lẽ là liệu trước được là hắn có thể trèo cửa sổ vào, nên thiết kế cơ quan ở cửa sổ, tay mới duỗi tới án thư gần cửa sổ lại bị cái kẹp gỗ to như một cái bẫy chuột kẹp trúng tay, làm cho Tư Mã đại nhân bị bất ngờ vì kẹp đau đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thuyen/1062279/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.