Nhược Ngu nghe không hiểu, cũng không hiểu được, nàng chỉ biết là phu tử bị người ta khi dễ, nàng tuyệt đối không thể khoanh tay đứng nhìn. Lập tức dùng sức tránh tay của Tô Tú mà thoát ra, ra sức chạy về, thuận tay lượm một viên đá lót đường.
Nếu Tô Tú nói không thể kêu to lên, nàng liền đem tên trứng thối kia đánh cho đến chết.
Nhưng mà vừa bước vào trong sân, không đợi đẩy cửa, cửa đã tự động mở. Nhược Ngu giơ cao viên đá, kinh ngạc trợn mắt, chỉ thấy bên trong cửa là một bóng lưng người nam nhân, tóc dài rối rung, áo khoác vội. Người đó rõ ràng là thái tử Triệu Dần Đường ở tiệc rượu hôm qua.
Lúc này trên người hắn tản ra một hơi thở nồng đậm có chút nồng. Thứ mùi đó thật quen thuộc, đó là mùi ái muội mỗi lần Trử ca ca cùng mình càn quấy.
Thái tử vừa rồi tuy rằng đang động tình, say mê chìm vào thân thể của giai nhân, nhưng mà hắn vẫn nghe được chút âm thanh bên ngoài. Rạng sáng hôm nay hắn thừa dịp sao còn sáng, trăng chưa mờ mà một mình lẻn vào thư viện, rốt cục tìm được nữ nhân mà mình đi tìm bấy lâu. Hắn trói nàng trên giường vì tội không nghe lời, giày vò nàng khoảng một canh giờ, vẫn chưa đủ thỏa mãn, lúc đó lại bị người ở ngoài phòng khách đến cắt ngang. Hắn chỉ có thể đứng dậy khoác áo quần đi ra, lúc này thì thấy tiểu biểu muội của vị nào đó đang giơ viên đá chuẩn bị ném về phía hắn.
Thấy nàng tựa như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thuyen/1062215/chuong-46-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.