Ực!
Tống Niệm Niệm nuốt một ngụm nước bọt, chỉ muốn mau chóng đuổi hắn đi.
Cô vắt chéo chân, cười với người đàn ông, lộ ra bộ dạng muốn mặc cả, "Chú à, tối qua tôi uống say, cũng không nhớ chính xác chuyện gì đã xảy ra. Phiền chú cho tôi biết chính xác là bao nhiêu tiền ạ!"
“Năm triệu!” Người đàn ông nói với ngữ khí hoàn toàn không thể thương lượng.
Tống Niệm Niệm ...
Thật là tức quá đi! Cô thở ra một hơi dài, cũng định từ bỏ cho rồi, "Chú à, không nghĩ chú có thể ăn hiếp người ta như vậy đó. Được rồi, cứ xem như chú đẹp trai, chân lại dài, nhưng cũng không đến mức một đêm mà đòi những 5 triệu chứ, vụ làm ăn này của chú cũng thật quá không có giới hạn rồi! "
"Giới hạn, hehe," người đàn ông cười lạnh, dừng lại, nghiêm túc nhìn cô một lần nữa, "Muốn tôi giúp cô nhớ lại việc tối qua cô đã quấy rầy tôi, muốn xem chân tôi như thế nào không?"
"..."
Nhớ lại cái đầu ngươi, đồ lưu manh thối tha!
Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn đỏ lên như mông khỉ, Tống Niệm Niệm nghĩ thầm, người này nhất định trúng độc rồi, bằng không sao có thể không biết xấu hổ như vậy chứ!
Biết cô xấu hổ, Chiến Bắc Kiêu không trêu chọc cô nữa.
Cô bé này, cứ nghĩ tối qua là do cô bị ảnh hưởng bởi tác dụng của thuốc nên mới thú vị như thế, nhưng hóa ra lúc tỉnh táo cô còn thú vị hơn!
Không hiểu sao, anh đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thieu-gia-hon-du-chua-vay/3089178/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.