Lực tay của người đàn ông mạnh đến mức khiến mặt của Tống Niệm Niệm quay sang một bên, tai cô còn có tiếng vo ve.
"Để ông ta làm gì chứ? Ông ấy không phải chỉ vừa mới sờ tay mày một chút thôi sao? Tống Niệm Niệm, để tao nói cho mày biết, đừng nói là tối hôm qua ông ấy sờ vào tay mày, ông ấy có làm gì hơn thế nữa, mày cũng nên chịu đựng. Cô của mày có ân cứu mạng với mày, hiện tại đã thành người thực vật nằm ở đây rồi. Mày là cháu ruột của cô ấy, mày cũng nên nghĩ cách kiếm tiền để trả viện phí cho cô ấy chứ! "
"..." Tống Niệm Niệm thật sự không hiểu sao Mạnh Bình Quân lại lôi những lí lẽ này ra để nói chuyện với cô, cô ôm lấy bên má sưng tấy của mình và trừng mắt nhìn ông ta, dùng giọng điệu đúng mực nói với ông ta, "Cô có ơn với tôi, tôi vẫn luôn ghi nhớ. Nhưng tôi cũng có giới hạn của mình. Nếu chú đã quan tâm đến cô như thế, sao không để chị họ của tôi đi xem mắt với Hoàng tổng? Như thế không phải càng có thành ý hơn sao? "
“Ha!” Mạnh Bình Quân tức giận cười, “Được người ta bao nuôi ở biệt thự mấy năm, còn thật sự coi mình tôn quý như thiên kim đại tiểu thư sao? Có phải đã quên mất quá khứ bẩn thỉu của mình rồi phải không? Vốn dĩ tao không có ý định sẽ làm khó mày, vậy mà mày lại dám cho người đánh Hoàng tổng. Bây giờ dù có phải trói mày lại, tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thieu-gia-hon-du-chua-vay/3089171/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.