Vị Hoàng tổng đó, cô đã được nghe Lục Tĩnh Hảo nói qua một chút rồi. Nghe nói ông ta là Chủ tịch của tập đoàn lớn nào đó. Ở Vân Đô cũng được xem là nhân vật có máu mặt. Cô không biết Mạnh Bình Quân làm thế nào lại có thể quen biết ông ta. Nhưng hôm qua, cô từ lời nói của Hoàng tổng có thể nghe ra, số tiền viện phí của Tống Thiệu Vân sau khi xảy ra tai nạn xe đều là Mạnh Bình Quân lấy từ Hoàng tổng.
"Cô tôi mà tỉnh lại nhất định sẽ không bỏ qua cho ông đâu, Mạnh Bình Quân, ông bỏ tôi ra..."
Mắt thấy đã sắp tới ga ra dưới tầng hầm, Tống Niệm Niệm vô lực tuyệt vọng, thân thể gầy yếu khẽ run lên.
Rất nhanh họ đã đi tới bên chiếc BMW của Mạnh Bình Quân. Trong lúc ông ta lấy chìa khóa xe để mở cửa, Tống Niệm Niệm đã dùng hết sức lực mà cắn vào cánh tay ông ta.
“A!” Mạnh Bình Quân đau đớn kêu lên, vẻ mặt dữ tợn buông cô ra. Nhân lúc ông ta lơ là, đang định mở miệng nói gì đó, Tống Niệm Niệm nhanh chóng quay người chạy về phía ngược lại.
Cô chạy quá nhanh, cũng không để ý quan sát đường thì bất ngờ va phải một người đang đi tới.
Va phải cơ ngực của người đàn ông cứng như đá, gương mặt của Tống Niệm Niệm nhăn lại vì đau.
"Tôi xin lỗi! Tôi xin lỗi!" Cô ôm mũi, vội xin lỗi người đàn ông.
Cô ngẩng đầu lên, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông, cô hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thieu-gia-hon-du-chua-vay/3089169/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.