Trong cung điện ma thần u ám, Gia Ma đại ma vương hai tay chắp trước ngực, đối diện với một bức thần tượng thật lớn mà cung kính, quỳ lạy. Bên trong cái sào huyệt hắc ám này, có tư cách nhận đại lễ quỳ lạy của hắn cũng chỉ có một người mà thôi. Đó chính là Trát Hách Đặc ma thần đại nhân vĩ đại, người kiến tạo nên cái doanh địa này. Tuy lúc này ma thần đại nhân không có ở trong doanh địa, nhưng Gia Ma đại ma vương vẫn có thủ đoạn để câu thông với ma thần đại nhân. "Ma thần bệ hạ vĩ đại." Thanh âm của Gia Ma đại ma vương trầm thấp vang lên trong căn phòng trống vắng. Bên trong thanh âm của hắn phảng phất như một lực lượng xuyên thấu mãnh liệt, có thể xuyên qua vô tận không gian, trực tiếp liên hệ với ma thần ở phương xa. Sau một hồi lâu, một đạo lực lượng kỳ dị chợt từ trong hư không xuất hiện. Cỗ lực lượng này vừa mới xuất hiện liền lập tức dung nhập vào thần tượng trong cung điện. "Gia Ma, ngươi dùng phương thức này để liên hệ với ta, chẳng lẽ trong doanh địa đã xảy ra chuyện gì đại biến hay sao?" Thanh âm tràn đầy uy áp từ trong miệng thần tượng chậm rãi truyền ra. Tuy bức thần tượng này hoàn toàn là một vật phẩm do một loại gỗ quý hiếm tạo thành, không hề có một chút sức sống nào. Nhưng vào giờ khắc này, trên người nó lại tràn ngập một loại lực lượng sinh mệnh cường đại mà quỷ dị. Gia Ma cúi đầu, thậm chí ngay cả thân thể cũng phủ phục xuống đất. "Ma thần bệ hạ vĩ đại, đệ tử vô phụ kỳ vọng của người, xin người trách phạt." "Ngươi làm sai chuyện gì?" "Diệp Khả biển thủ, đánh cắp gần như toàn bộ trân bảo cất chứa trong nội khố." Gia Ma bi thống nói: "Đệ tử nhất thời bất cẩn, để hắn cuốn bảo bỏ trốn. Xin bệ hạ trách tội." "Cái gì...." Thanh âm ầm ầm vang lên trong không gian u ám này. Tiếp đó, cỗ thanh âm này phảng phất như nổ vang trong toàn bộ cung điện, khiến toàn bộ cung điện cũng phải khẽ run rẩy. Lập tức, tất cả linh giả và đám ma tộc bình thường trong cung điện đều quay sang nhìn nhau, thậm chí còn lập tức quỳ rạp xuống đất. Các lão nhân phục vụ trong cung điện mấy chục năm trở lên đều biết, chủ nhân giọng nói này tuyệt đối là chủ nhân chân chính của cung điện. Chỉ là, cả đời này của bọn hắn, cũng rất hiếm khi nhìn thấy chủ nhân thất thố, lộ ra cảm xúc như thế. "Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Trát Hách Đặc ma thần phẫn nộ quát lớn: "Diệp Khả làm sao lại có thể phản bội ta." Gia Ma cúi thấp đầu xuống, không dám nhìn thẳng vào ma thần đại nhân: "Đệ tử cũng không biết. Nhưng lần này đệ tử dựa theo phân phó của ngài, đem người chiến thắng trong cuộc tỷ thí vào trong bảo khố. Nhưng đợi mãi mà không thấy tung tích của hắn. Sau đó đệ tử trong lòng không yên, tiến vào bái phỏng, rồi mới biết Gia Ma đã mở nội khố, trộm toàn bộ bảo vật trân quý nhất trong bảo khố đi rồi." Trát Hách Đặc ma thần trầm mặc một hồi lâu, đột nhiên nói: "Đệ tử chiến thắng lần này là kẻ nào?" Gia Ma trong lòng hơi trầm xuống, nhưng miệng vẫn không dám chậm trễ chút nào: "Chiến thắng lần này là một vị tân đệ tử hoàng tộc Địa ma - Thiên Hạo." Hắn dừng lại, rồi bổ sung: "Dựa theo phân phó của ngài, hắn và Tạp Tháp Nhĩ hai người đều hoàn thành Đại hắc ám Ma Huyễn phù triện, đồng thời có được kiến thức cơ bản mà người thường khó có thể với tới, cho nên đệ tử mới đặc cách cho hắn tham dự đại bỉ lần này. Nhưng thật không ngờ tới, ngươi này quả nhiên là thiên phú dị bẩm, vượt qua tất cả đệ tử, đoạt được ngôi đầu." Lời hắn nói cũng không nhiều, nhưng cũng đã giải thích rành mạch chân tướng ra rồi. Trát Hách Đặc tức giận hừ một tiếng, nói: "Hắn có thể đánh bại đám Lâm Khắc và Áo Khắc sao?" "Vâng." Gia Ma vội vàng thề thốt nói: "Người này có tạo nghệ cực cao trên phương điện phù triện hắc ám. Đề mục đệ tử ra lần này chính là luyện chế Đại hắc ám Hối Linh phù triện. Kẻ này chẳng những có thể hoàn thành luyện chế đầu tiên, mà còn luyện chế ra một tấm Đại hắc ám phù triện cấp bậc cực phẩm đỉnh phong." "Cực phẩm đỉnh phong, hoàn thành đầu tiên ư?" Trát Hách Đặc hơi chần chừ một chút, nói: "Hắn hiện giờ đang ở đâu?" Gia Ma cười khổ một tiếng, nói: "Ngươi này cũng giống Diệp Khả đại nhân, mất tích rồi." "Hừ, ngươi luôn miệng nói Diệp Khả bỏ trốn, có chứng cớ gì không?" Gia Ma trong lòng vui vẻ, vội vàng, nói: "Đại nhân, bên trong nội khố chỉ có tam đẳng nội khố là còn sót lại mười mấy món ngụy pháp khí mà thôi. Về phần nhị đẳng nội khố và nhất đẳng nội khố thì bảo vật đều biến mất toàn bộ. Mà cùng với bảo vật biến mất, trừ Thiên Hạo ra cũng chỉ có Diệp Khả đại nhân." Hắn hơi dừng lại một chút, nói: "Đệ tử tuy ngu độn, nhưng cũng không tin tưởng, Thiên Hạo lại có thể trộm sạch bảo vật mà không kinh động bất cứ kẻ nào. Đồng dạng, đệ tử cũng không tin, Diệp Khả đại nhân truy sát cả nửa ngày mà không hề có một chút tin tức nào." "Thực lực Thiên Hạo thế nào?" "Cũng tạm được, đại khái là tương đương là ma vương trên dưới ba, bốn sao." "Hừ, một tiểu tử ba, bốn sao, Diệp Khả thật sự làm vậy sao!" Ước chừng nửa canh giờ sau, thanh âm của Trát Hách Đặc ma thần đại nhân lại một lần vang lên. Trong lòng Gia Ma căng thẳng. Hắn đương nhiên có thể nhận ra, đây chính là vì ma thần đại nhân cũng không hoàn toàn tin tưởng lời nói của mình. Quả thật, nếu Diệp Khả đã được Trát Hách Đặc ma thần an bài canh giữ bảo khố, thì đương nhiên là cực kỳ tín nhiệm hắn. Tuy hiện giờ tất cả các chứng cứ đều cho thấy, tám chín phần mười là Diệp Khả đã ăn cắp bảo vật trân quý trong bảo khố rồi bỏ trốn, nhưng hắn vẫn bán tín bán nghi. Bất quá Gia Ma cũng không dám nghi ngờ bất cứ lời nói nào của ma thần đại nhân. hắn chỉ cúi đầu, im lặng quỳ tại chỗ. "Gia Ma, bây giờ ngươi tiếp tục quản lý tốt doanh địa. Chuyện này dừng ở đây, không được tiết lộ ra ngoài." "Vâng." "Lui xuống đi." Gia Ma lại một lần nữa cung kính lên tiếng. Tiếp đó rời khỏi căn mật thật u ám này mà trong lòng không yên. Sau khi thân hình Gia Ma biến mất, thần tượng bắt đầu động rồi. Từ bên trong hai tròng mắt của nó chớp động một tia u quang nhàn nhạt, mà khắp mọi ngõ ngách trong căn phòng cũng đột nhiên sáng lên. Những hình ảnh liên tiếp thoáng hiện rồi trôi qua giống như cưỡi ngựa xem hoa. Nếu như Gia Ma có ở đây lúc này, nhất định có thể nhận ra, cảnh tượng đang xuất hiện ở nơi này đều là những chuyện từng phát sinh trong doanh địa. Trát Hách Đặc ma thần mặc dù không ở doanh địa, nhưng ở một số địa phương trọng yếu của doanh đại vẫn sắp đặt phù triện thần bí, ghi chép lại toàn bộ cảnh tượng diễn ra ở đó. Đặc biệt là trước bảo khố, tên hoàng tộc Địa ma do Trịnh Hạo Thiên biến thành đã xuất hiện trước mắt ma thần cực kỳ rõ ràng. Sau một hồi lâu, Trát Hách Đặc tức giận hừ một tiếng, cỗ lực lượng thần bí trong căn phòng kia chợt biến mất giống như thủy triều rút lui. Mà bức thần tượng bằng gỗ kia cũng phai nhạt đi, hoàn toàn biến thành một vật chết. ........... Thiên ma giới, trong một vùng không gian hư vô, có một mảnh đại lục rộng tới ức vạn dặm trôi nổi. Ở chính giữa đại lục đó có một tòa cung điện hoa lệ xa xỉ mọc lên, phảng phất như một ngọn núi khổng lồ cao chọc trời vậy. Ở nơi cao nhất của cung điện, một vị hoàng tộc Địa ma thân cao tới hơn ba trượng đột nhiên xuất hiện. Hắn đảo mắt một vòng, hô lớn, nói: "Tháp Thập bệ hạ." Thanh âm của hắn cũng không vang đội, nhưng tất cả mọi người ở trong cung điện đều có thể nghe thấy thanh âm của hắn vô cùng rõ ràng. Ngay sau đó, không gian trước mặt hắn chợt dao động. Từ trong không gian hư vô đột nhiên xuất hiện một thân ảnh hắc sắc, rồi chậm rãi ngưng tụ thành một nhân ảnh. Nếu như Trịnh Hạo Thiên ở đây lúc này, thì nhất định có thể từ trên thân ảnh này cảm nhận được một cỗ khí tức quen thuộc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net Mộng Yểm, bóng người kia không ngờ lại là một ma thần vĩ đại do Mộng Yểm tu luyện mà thành. " Trát Hách Đặc bệ hạ, ngài đã hoàn thành tất cả Đại hắc ám phù triện?" "Đương nhiên chưa. Tháp Thập bệ hạ, trong lãnh địa của ta đã xảy ra một đại sự, ta không thể không tạm ngừng luyện chế phù triện." "Bảo khố trong cung điện của ta bị kẻ khác cướp sạch. Tất cả chí bảo đều mất hết rồi." Trát Hách Đặc có phút phẫn nộ nói. Tuy hắn biết trong bảo khố còn sót lại hơn mười kiện ngụy pháp khí, nhưng mấy món chí bảo hắn coi trọng nhất đều đã biến mất. "Hả, rốt cuộc là kẻ nào to gan lớn mật như thế, dám thừa dịp ngài không có ở đó mà tới cướp đoạt." Sắc mặt Tháp Cái khẽ biến, đồng thời nói không một chút do dự." Là tông sư yêu tộc, hay là tông sư nhân tộc? Chẳng lẽ lại là tông sư của một trong nhị thập tứ thánh?" Sắc mặt Trát Hách Đặc đỏ bừng, hắn lắc lắc đầu, nói: "Ta cũng không xác định được, cho nên mới muốn mời Tháp Thập bệ hạ bói cho ta một quẻ." Tháp Thập sửng sốt một hồi lâu, cuối cùng nói: "Được rồi, ngài là khách nhân tôn quý nhất của Thiên ma giới chúng ta. Nếu như ngài đã gặp tổn thất khi luyện chế phù triện cho chúng ta, thì chúng ta tuyệt đối sẽ không ngồi yên mặc kệ." Trát Hách Đặc hài lòng gật đầu một cái, nói: "Đa tạ Tháp Thập bệ hạ." Tháp Thập nhẹ nhàng khoát tay chặn lại. Ở trong Thiên ma giới, hắn có thanh danh cực kỳ hiển hách, thực lực bản thân còn ở trên cả Trát Hách Đặc. Nhưng lần này Thiên ma giới gặp phải đại biến, phù triện do Trát Hách Đặc đối với bọn hắn có tác dụng cực lớn. cho nên nếu hắn đã mở miệng, thì Tháp Thập cũng không thể từ chối. Một cỗ khí tức hắc sắc từ trên người Tháp Thập ma thần tràn ra, đồng thời sôi trào không ngừng trong hư không. Dần dần, đám khí tức hắc sắc này bắt đầu ngưng tụ lại. Chúng giống như bị một loại lực lượng nào đó chỉ dẫn và khống chế, dần dần bién hóa thành hình dáng một hoàng tộc Địa ma. Diện mạo của nó không ngờ giống hệt với Thiên Hạo mà Trịnh Hạo Thiên biến hóa thành. Hai mắt Trát Hách Đặc sáng ngời, trong con ngươi chớp động lên vô tận sát khí. "Quả nhiên là hắn..." "Ngài quen hắn." Tháp Thập chậm rãi nói. "Không quen. Bất quá, nếu đã biết được dung mạo hắn rồi thì bổn tọa sẽ phát ra dụ lệnh. Hừ, ta muốn xem xem, khi hắn bị toàn bộ Địa ma nhất giới truy nã, còn có nơi nào để trốn tránh nữa." Trong thanh âm Trát Hách Đặc mang theo một lửa giận ngút trời không thể nào che giấu nữa: "Vô luận hắn có xuất thân từ đại tộc nào, ta cũng phải khiến bọn họ phải trả giá. Ta muốn cho bọn hắn biết, chọ giận một vi ma thần là chuyện đáng sợ cỡ nào?" Khẽ gật đầu đáp lễ với Tháp Thập một cái, thân hình cao lớn của Trát Hách Đặc chậm rãi tiêu tán vào hư không. Tháp Thập nhin fhắn rời đi, trong mắt cũng toát lên một vẻ quỷ dị. Bên trong vẻ quỷ dị đó, thậm chí còn mang theo mấy phần hưng phấn và chờ mong. Dần dần, hình tượng Thiên Hạo tiêu tán ra xung quanh, mà thay vào đó không ngờ lại là một đám sương mù. Đám khí tức màu den này liều mạng muốn xuyên thấu đám sương mù này, nhưng cuối cùng vẫn thất bại mà lui. Nhưng Tháp Thập cũng không hề tức giận chút nào, mà trên mặt ngược lại còn mang theo một nụ cười thú vị. "Hắc hắc, tiểu tử kia là Mộng Yểm bộ tộc chúng ta sao? Lại có thể lừa gạt một vị ma thần bệ hạ, thật sự là to gan lớn mật. Bất quá...." Tháp Thập phát ra một tiếng cười sảng khaoí: "Ta thích. Tiểu tử kia, mau mau trưởng thành lên đi. Bộ tộc Mộng Yểm chúng ta đã quá lâu không có dòng máu mới gia nhập rồi."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]