"Sưu...." Một thân ảnh hắc sắc chợt lóe lên, Trịnh Hạo Thiên đã lao vụt đi trong hư không. Hắn thoáng nhíu mày, cảm ứng được một tia hắc sát khí trong đan điền đang rục rịch, muốn trỗi dậy. Bất quá, phản ứng của hắn cũng cực nhanh. Hắn không chút do dự, lập tức đưa tia hắc sát khí đó đến khu vực tàn phách phượng hoàng đang cư ngụ. Tàn phách phượng hoàng lười biếng mở hai mắt ra. Trong đôi con ngươi tràn đầy uy nghiêm kia chợt lộ ra một vẻ tức giận, tựa hồ cho rằng tia hắc sát khí này thật không biết lượng sức mình, dám tới quấy rầy mình thanh tu. Nó há miệng, phun ra một ngọn lửa. Tiếp đó, luồng hỏa diễm này tựa như có được ý thức riêng của mình, thiêu đốt dọc theo tia hắc sát khí, trong nháy mắt đã biến tia hắc sát đang định phát uy thành tro tàn. Hắc sát khí, chính là ma khí khủng bố do đại ma vương Gia Ma sử dụng gần trăm năm thời gian mới có thể luyện chế ra . Uy lực của nó có thể nó đáng sợ trong đáng sợ, đặc biệt là khi đối phó với linh giả, lại càng bách phát bách trúng, chưa từng một lần thất bại. Nhưng lúc này đây, tia hắc sát khí này lại đụng phải lực lượng khắc tinh lớn nhất của lực lượng hắc ám. Dưới sự thiêu đốt của hảo diễm phượng hoàng, tia hắc sát khí uy lực vô cùng này thậm chí ngay cả một chút uy lực cũng chưa kịp phát huy đã hoàn toàn tiêu tán rồi. Khi hạ xuống tia hắc sát khí này, Gia Ma tin tưởng mười phần. Nhưng cho dù hắn có thông minh hơn gấp trăm lần, cũng quyết không thể đoán được lại có biến cố này xảy ra. Khẽ cười lạnh một tiếng, Trịnh Hạo Thiên biết, đây là do Gia Ma đã không đợi được nữa rồi. Bất quá, khiến hắn thoáng cảm thấy kinh ngạc chính là, tính nhẫn nại của vị đại ma vương này không ngờ lại lớn đến thế. Không ngờ gắng gượng nhẫn nhịn được nửa ngày trời mới phát động hắc sát khí. Trong lòng đột nhiên vừa động, Trịnh Hạo Thiên thoáng do dự một chút rồi dừng lại. Lúc này, khoảng cách từ đây tới địa điểm Diệp Khả bị giết chết đã là rất lớn rồi, Trịnh Hạo Thiên tin tưởng, cho dù ma thần đại nhân có tự mình hàng lâm, cũng đừng mơ tưởng tìm được tung tích của hắn. Một khi đã vậy, hắn cũng hoàn toàn yên tâm, không cần lo lắng điều gì nữa. Mà chuyện tấn cấp tinh giai tuy gấp gáp, nhưng cũng không nhanh chậm gì nhất thời nửa khắc cả. Cổ tay nhoáng lên một cái, ở trong tay hắn đã có thêm một kiện hộ tí. Trong một khắc khi hắn lấy ra kiện hộ tí này, trên mặt và dưới chân hắn đột nhiên xuất hiện một tia nhiệt lưu mơ hồ. Thông Thiên sáo trang... Giữa những bộ kiện này phảng phất như có được liên hệ thần bí không cách nào hình dung được, có thể giúp chúng hô ứng với nhau. Mà cũng chính bởi vì có loại cảm ứng kỳ diệu này, cho nên mới khiến Trịnh Hạo Thiên Trịnh Hạo Thiên tiến vào sào huyệt hắc ám, đồng thời giành được thắng lợi cuối cùng. Lúc này, sau khi chính thức thoát khỏi hiểm cảnh, Trịnh Hạo Thiên cũng bắt đầu nghiên cứu tác dụng của bộ kiện mới đoạt tới tay này. Thần niệm phóng thích ra, tiến vào trong hộ tí. Ngay lập tức, một luồng tin tức kỳ diệu đã phản hồi trở về. Hai hàng lông mày Trịnh Hạo Thiên khẽ nhướng lên, trong não hải chớp động tin tức về kiện hộ tí này. Thông Thiên sáo trang hộ thối có thể biến ảo ngàn vạn, có thể giúp chủ nhân thi triển Thông Thiên đại đạo, thoát ly hiểm cảnh trong thời gian ngắn nhất. Mặt nạ Thông Thiên sáo trang tuy cũng có thể biến ảo, khiến cho chủ nhân có thể thay đổ hoàn toàn hình thái, vô luận là bề ngoài, hay là khí tức, đều có thể biến thành một sinh vật hoàn toàn bất đồng, thậm chí ngay cả đất gỗ ngọc đá cũng có thể giả mạo. Cho nên có thể nói, đặc tính lớn nhất của Thông Thiên sáo trang chính là biến hóa. Mà kiện hộ tí này cũng ẩn chứa đặc tính này. Nó có thể dựa theo tâm ý chủ nhân mà biến đổi hình dáng. Thủ chưởng ( bàn tay ),câu trảo, thậm chí ngây cả dây đằng cũng có thể dễ dàng biến đổi thành. Không chỉ như vậy, dựa theo tư liệu hắn vừa nhận được, nó còn có một tác dụng cực lớn không gì so sánh nổi, mà Trịnh Hạo Thiên sau khi biết được cái tác dụng này, thiếu chút nữa là rớt luôn tròng mắt ra ngoài. Thứ này không ngờ lại có hiệu quả đặc thù - tăng cường phù triện công kích. Nói cách khác, nếu như đeo Thông Thiên sáo trang rồi ném phù triện công kích ra, thì uy lực của phù triện đó sau khi kích phát tuyệt đối có thể gia tăng ba thành trở lên. Uy lực tăng phúc ba thành, đây đã là một mức độ tăng phúc phi thường mạnh mẽ rồi. Đặc biệt là một số phù triện cường đại siêu cấp. Nếu thật sự có thể dễ dàng tăng phúc ba thành uy lực, thì uy lực của nó tuyệt đối có thể khiến người ta phải lé mắt. Đến tận lúc này, Trịnh Hạo Thiên rốt cuộc cũng hiểu được, vì sao Trát Hách Đặc ma thần lại đem vật này đặt trong nhất đẳng nội khố rồi. Chỉ là, mặc cho ma thần đại nhân có liệu sự như thần thế nào, cũng quyết không thể nghĩ tới bảo khố của hắn lại bị mình khoắng gần hết. Mỉm cười, Trịnh Hạo Thiên đeo kiện hộ tí lên tay. Một luồng chân khí chậm rãi tiến vào trong hộ tí. Ngay sau đó, lực lượng kỳ dị lập tức từ trên hộ tí phản hồi trở về, mà cùng lúc đó, mặt nạ và hộ thối cũng dâng lên một lượng giống thế. Mấy cỗ lực lượng này hội hợp với nhau lại một chỗ, không ngờ khiến Trịnh Hạo Thiên có một cảm giác róng rực. Mà càng khiến hắn cảm thấy kinh ngạc chính là, hắn đã cảm ứng được ba đạo lực lượng khác ở phương xa, đang không ngừng phát ra ý niệm khát cầu tới cực độ. Hắn kinh ngạc nhìn về phương xa, nhưng trong lòng lại có vì phần cảnh giác. Khi hắn vừa có được kiện Thông Thiên sáo trang thứ ba, tuy cũng có thể cảm ứng được phương vị bốn kiện còn lại, nhưng cái loại cảm giác đó cũng không quá mãnh liệt. Chỉ là, vào giờ phút này, khi hắn tề thụ được bốn kiện, cái loại giác đó lại tăng cường hàn trăm ngàn lần. Tựa hồ Thông Thiên sáo trang đã thừa nhận thực lực của hắn, đồng thời nhận định hắn là thiên mệnh chủ nhân, có thể tề tựu đủ toàn bộ Thông Thiên sáo trang, cho mới tuyền tin tức càng rõ ràng hơn cho hắn. Bất quá, sau khi trầm ngâm một hồi lâu, Trịnh Hạo Thiên vẫn quyết định bỏ qua ý định tiếp tục tìm kiếm Thông Thiên sáo trang. Lần này, nếu không phải trùng hợp gặp lúc ma thần đại nhân rời đi, hắn căn bản không có bất một chút cơ hội nào đoạt lấy Thông Thiên sáo trang. Mà ba kiện Thông Thiên sáo trang còn lại tuy còn chưa xác định được đang ở nơi nào, nhưng Trịnh Hạo Thiên tin tưởng, chúng tuyệt đối sẽ không bị chôn vùi dưới lòng đất, chờ hắn tới đào lên. Cường giả cấp bậc ma thần, hắn cũng không gặp lại nữa đâu. Thu liễm tâm thần, Trịnh Hạo Thiên đưa chân khí khổng lồ tiến vào trong hộ tí. Lập tức, hộ tí bắt đầu biến đổi, hóa thành một đạo kim quang bắt đầu lan tràn ra. Chỉ trong nháy mắt, nó đã bao phủ toàn bộ cánh tay Trịnh Hạo Thiên lại. Tay phải Trịnh Hạo Thiên nhẹ nhàng phất một cái, trong hư không lập tức vang lên một tiếng xé gió chói tai, phảng phất như có một lưỡi đao sắc bén chém xuống vậy. Thu tay lại, súc thế, Trịnh Hạo Thiên vừa sải bước ra liền vận chuyển chân khí tới nắm tay. Hắn khẽ quát lên một tiếng, một quyền hung hăng đánh ra. Text được lấy tại truyentop.net Lực lượng khổng lồ truyền vào trong hộ tí, đồng thời lấy lực lượng càng thêm cường đại mà phóng thích ra. "Oanh...." Ở trước mặt Trịnh Hạo Thiên đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn. Trên mặt đất đã xuất hiện một cái hố lớn. Đây chính là kết quả sau một quyền tùy tiện của Trịnh Hạo Thiên. Chậm rãi thu quyền lại, trên mặt Trịnh Hạo Thiên lộ ra một vẻ kinh ngạc và vui mừng. Quả nhiên không ngoài dự kiến, đặc tính lớn nhất của kiện hộ tí này chính là khiến tất cả lực lượng công kích được tăng cường. Chỉ là sau khi sử dụng hộ tí phóng thích chân khí ra, lực lượng tăng phúc cũng không phải ba thành, mà chỉ là hai thành mà thôi. Trong lòng hắn khẽ động, chẳng lẽ chỉ có sử dụng phù triện thuộc tính công kích mới có thể nhận được tăng phúc ba thành hay sao. Tâm niệm xoay chuyển thật nhanh, kiểm tra phù triện trên người. Nhưng khiến hắn thất vọng là ở trên người hắn, không ngờ không có tới một tấm Đại quang minh phù triện hay Đại hắc ám phù triện hắc ám thuộc tính công kích nào. Tuy phù triện công kích hắc ám hay quang minh bình thường còn lưu trữ một ít, chỉ là với thực lực của hắn lúc này và đối thủ mà hắn gặp phải trên chiến trường, những loại phù triện dành cho tu luyện giả đã không còn giá trị thực dụng nữa rồi. Kỳ thật, nếu sử dụng phù triện cấp bậc tu luyện giả một cách thích hợp thì khi đối đầu với linh giả bình thường, cũng có năng lực uy hiếp nhất định. Nhưng đối thủ mà Trịnh Hạo Thiên gặp phải đều là bảy sao, tám sao, thậm chí ở thời điểm cuối cùng có tồn tại khủng bố đột phá cực hạn, tấn chức địa ma vương. Ở trong giới linh giả, những nhân vật này tuyệt đối có thể nói là đỉnh cấp rồi, thực lực đương nhiên không phải tầm thường. Phù triện cấp bậc tu luyện giả bình thường đối với bọn hắn mà nói, ảnh hưởng có thể nói là cực kỳ nhỏ bé. Nghĩ ngơi một chút, Trịnh Hạo Thiên lấy ra một khối ngọc thạch vẫn cất giấu trên người. Khối ngọc thạch này chính là mồi nhử mà Vũ Phong lấy ra để dụ hắn mắc câu. Đại quang minh Thiên Luân phù triện. Trịnh Hạo Thiên nhìn khối ngọc thạch trong tay, chỉ chần chừ một chút rồi phóng thích thần niệm ra. Khi gặp Vũ Phong, Trịnh Hạo Thiên đã cẩn thận đọc qua một lần. Mà lúc này, điều cần hắn phải làm chỉ là nắm giữ hoàn toàn loại phù triện này. "Ngừng, ngừng, ngừng..." Mộng Yểm dồn dập kêu lên. "Làm sao vậy?" "Ta ra ngoài đi dạo một lát." Mộng Yểm hừ nhẹ một tiếng, đã mang theo cái phân thân cường đại kia rời khỏi khí xoáy, miệng lẩm bẩm: "Ngươi cứ ở đây mà tu luyện Đại quang minh phù triện, ta ở lại cũng chẳng giúp được gì, mà còn phải chịu tội vô duyên." Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, nhìn Mộng Yểm đang phiêu đãng về phương xa, trong lòng có chút ấm áp. Nó cứ luôn miệng nói cái gì mà không muốn chịu tội, nhưng thật ra là đang lo lắng cho an nguy của hắn. Sợ một lần nữa rơi vào cạm bẫy mà không biết, cho nên mới ra ngoài làm hộ pháp cho hắn. Khẽ mỉm cười, Trịnh Hạo Thiên thu liễm tâm thần, toàn tâm toàn ý đắm chìm vào nghiên cứu Đại quang minh Thiên Luân phù triện. Ở quanh thân thể hắn, lập tức xuất hiện một quang quyển cực đại. Ở trong cái quang quyển này, tràn ngập lực lượng quang minh cường đại, lấy bản thân hắn làm trung tâm, không ngờ mở rộng ra tới bán kính mười trượng. Xa xa, Mộng Yểm khẽ nhếch miệng cười cười, nói: "Hảo tiểu tử, lực lượng của ngươi lại tăng lên rồi." Sau mấy lần đại chiến với cường giả, thực lực Trịnh Hạo Thiên trong bất tri bất giác lại càng trở nên cường hãn. Đương nhiên, điều này cũng có một lần là do hắn liên tiếp thu được mấy loại phù triện mới, đối với lực lượng thiên địa cũng thể ngộ được sâu sắc hơn. Linh thể song tu, chính là nguyên nhân lớn nhất giúp Trịnh Hạo Thiên có thể bảo trì tiến bộ không ngừng, nhanh chóng. Sau mấy thời thần, từ trong quang quyển chợt vang lên một tiếng thét dài. Trịnh Hạo Thiên vung tay lên, khối ngọc thạch trong tay đã biến mất không thấy đâu nữa, mà thay vào đó lại là một chiếc linh bút và một tấm phù triện trắng. Tuy phẩm cấp chiếc linh bút này không được cao lắm, nhưng ở trong tay Trịnh Hạo Thiên vẫn có thể phát huy tác dụng cực lớn. Hắn ngưng thần, tĩnh khí, hai mắt nhìn thằng về phía tấm phù triện. Khí tức trên người trang nghiêm, trang trọng, phảng phất như đang cấu tứ một bức tranh hoàn mỹ nhất thế gian. Cuối cùng, hắn giơ tay lên, nhẹ nhàng đặt xuống nét bút đầu tiên lên trấm phù triện mềm mại kia. Theo đầu bút di động, ở khoảng không trên đỉnh đầu hắn, một lốc xoáy linh lực cực lớn tự nhiên hình thành, đồng thời hấp thụ càng nhiều thiên địa linh lực giống như thiêu thiên đang lao đầu vào ngọn lửa.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]