Chương trước
Chương sau
"Thiết huynh, Trang huynh, mời hai vị tới kiểm nghiệm." Thần Thiên Duệ chắp tay sau lưng, trầm giọng nói: "Thứ lão phu vừa luyện chế chính là Đại quang minh Thiên Luân phù triện, không biết, Trịnh đại sư luyện chế phù triện gì vậy?"
Nếu như là trước khi luyện chế tấm phù triện thứ nhất, thái độ Thần Thiên Duệ tuyệt đối sẽ không thu liễm như thế. Bởi vì khi đó, hắn hoàn toàn không coi Trịnh Hạo Thiên là đối thủ của mình.
Chỉ là vào giờ phút này, sau khi nhìn thấy một tấm Đại quang minh Thánh Linh phù triện siêu phẩm ra đời, từ trong tận đáy lòng, Thần Thiên Duệ đã coi Trịnh Hạo Thiên là một trong những đối chủ cường đại nhất của mình. Cho nên thái độ của hắn cũng xảy ra chuyển biến vi diệu.
"Đại quang minh Thiên Luân phù triện...."
Thiết Huyễn Hỏa không khỏi hít một hơi lạnh thật sâu, nhưng hai tròng mắt hắn lại ẩn ước phát sáng lên.
Lúc trước, Đại quang minh Thánh Linh phù triện mà Trịnh Hạo Thiên và Thần Thiên Duệ luyện chế tuy cường đại, nhưng cũng chỉ là một tấm phù triện phụ trợ mang tính chất bảo mệnh mà thôi. Nhưng tấm Thiên Luân phù triện này lại khác, đây chính là một trong những phù triện công kích hiếm thấy của quang minh hệ. Hơn nữa uy lực cũng rất lớn, danh tiếng vang dội, thậm chí còn vượt xa các phù triện cùng giai khác hệ.
"Đại quang minh Thiên Luân phù triện, hắc hắc, vận khí chúng ta thật tốt nha."
"Phù triện tiến hành bán đấu giá, chúng ta nhất định phải đoạt được."
"Trương huynh, cho ta mượn một ít linh thạch, tiểu đệ sau này nhất định sẽ trả lại người gấp đôi."
Trong lúc nhất thời, tất cả đám linh giả đều trở nên kích động vạn phần. Bọn họ đứng ở phía dưới xì xào bàn tán, đặc biệt là đám linh giả bảy sao, hai mắt càng tỏa sáng, chỉ hận không thể nuốt chửng tấm phù triện cường đại kia vào bụng.
Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên hơi đổi, trong lòng cũng dâng một tia tham niệm.
Tuy hắn đã có ba loại Đại quang minh phù triện, nhưng vấn đề là ở chỗ, ba loại phù triện này đều mang tính chất phụ trợ, đến một loại mang tính công kích cũng không có.
Mà Đại quang minh Thiên Luân phù triện tuyệt đối là một trong những phù triện công kích cực mạnh của quang minh hệ. Text được lấy tại truyentop.net
Nghe nói, sau khi sử dụng loại phù triện này, thì nó có thể hóa thành một mặt trời khổng lồ, dùng một uy lực khủng bố nghiền nát tất cả địch nhân trước mắt.
Uy lực của nó, thật sự là lớn không gì sánh nổi.
Trong điển tịch của các đại lục, thậm chí còn có các ghi chép về cường giả linh thể chết vì loại phù triện này. Bởi vậy có thể thấy được, năng lực công kích của loại phù triện này tuyệt đối đạt tới mức cực kỳ cường hãn.
Đám linh giả này sau khi biết được tên phù triện, có lập tức trở nên kích động như thế cũng chẳng có gì là lạ.
Trịnh Hạo Thiên trong lòng thầm than. Đám cường giả lâu năm quả nhiên là tài lực hùng hậu, phù triện nắm giữ trong tay vô luận là số lượng hay là chất lượng, đều không kém hơn mình chút nào.
Bất quá, tuy trong lòng hắn hâm mộ, nhưng cũng không nóng nảy chút nào.
Bởi vì phù triện do hắn luyện chế cũng không tầm thường chút nào.
Trang Biểu Thăng cười hắc hắc, hắn lấy ra cây huỳnh quang bổng của mình, nhẹ nhàng đảo qua tấm phù triện của Thần Thiên Duệ, tiếp đó ngạo nghễ nói: "Cực phẩm Đại quang minh Thiên Luân phù triện."
"Cực phẩm, không ngờ lại là cực phẩm...."
Mọi người phía dưới lại xôn xao lên, vẻ tham lam trong con ngươi càng lúc càng mãnh liệt.
Hai hàng lông mày của Trịnh Hạo Thiên khẽ nhướng lên, trong ánh mắt nhìn về phía Thần Thiên Duệ cũng mang theo một vẻ kinh ngạc.
Vị phù đạo đại sư này không ngờ có thể luyện chế ra hai tấm Đại quang minh phù triện bất đồng liên tiếp, hơn nữa còn là trong thời gian ngắn như vậy. Vị linh phù sư này tuyệt đối không đơn giản.
Vào giờ khắc này, ngay cả Trịnh Hạo Thiên cũng nổi lên ý nghĩ, muốn đoạt lấy bí pháp của đối phương.
Tuy hắn có thể luyện chế siêu phẩm phù triện, nhưng đó hoàn toàn là vì có quang ám đồng nguyên. Loại năng lực cũng chỉ có mình hắn là làm được, căn bản không thể truyền lại cho hậu thế.
Nhưng nếu có thể học được bí pháp của Thần Thiên Duệ, vậy đây chính là tuyệt nghệ trấn môn có thể truyền thừa cho hậu đại rồi.
Trang Biểu Thăng chậm rãi tiến lên, tới trước mặt Trịnh Hạo Thiên, cười ha ha, nói: "Trịnh đại sư, ngươi xem...."
Trịnh Hạo Thiên thu liễm tâm thần, chậm rãi gật đầu một cái.
Trang Biểu Thăng lại một lần nữa cầm huỳnh quang bổng, nhẹ nhàng lướt qua tấm phù triện mà Trịnh Hạo Thiên vừa luyện chế.
Trong vầng quang mang nhàn nhạt chớp động, một hàng chữ nho nhỏ dần dần hiện ra.
Sắc mặt Trang Biểu Thăng đột nhiên cứng đờ lại, một lần nữa để lộ ra ánh mắt không tin tưởng nổi.
Thân hình Thiết Huyễn Hỏa vừa động, đã đi tới bên cạnh bọn hắn, thu hết hàng chữ này vào trong mắt. Hai mắt ắn sáng ngời, kinh hô: "Đại quang minh Kim Thủ Chỉ phù lục."
"Cái gì?"
Bỗng nhiên, một tiếng hô lớn từ trong đám đông vang lên, dọa tất cả mọi người nhảy dựng lên.
Trong lúc nhất thời, vô số người đều trợn mắt nhìn lại.
Nơi này chính là thánh địa mà Cửu U chân nhân tu luyện, tuy hiện giờ đã cho hai phù đạo đại sư mượn để sử dụng, nhưng đám linh giả khác vẫn lo sợ nơm nớp, không dám có chút khinh thường đại ý nào.
Vậy mà lại có kẻ dám hô to hô nhỏ không chút kiêng kỵ như thế. Nếu khiến chân nhân nổi giận lên, đuổi cả đám ra ngoài, vậy chẳng phải là hết cả trò hay sao?
Chỉ là, khi ánh mắt mọi người nhìn thấy rõ người vừa hô lớn, cả đám đều nao nao, trên mặt lộ một nụ cười khổ, vẻ tức giận trong con ngươi cũng bình phục xuống.
Nếu kẻ đó mà là luyện yêu linh giả, cho dù hắn có là một vị linh giả bảy sao thì cũng chẳng chịu nổi lửa giận của nhiều linh giả như thế.
Nhưng, kẻ đó lại là một vị khí đạo đại sư.
Địa vị của phù tu linh giả rất vi diệu, không có một vị luyện yêu linh giả nào nguyện ý xung đột với một nhân vật như vậy. Trừ việc nhìn nhau cười khổ ra, mọi người thật chẳng dám chí trích cái gì cả.
Trịnh Vũ Hào vội vàng chạy tới, chỉ trong chốc lát đã đi tới trước mặt Trịnh Hạo Thiên. Hai mắt hắn chớp động quang mang sáng ngời, nhìn cứ như hai cái bóng đèn nhỏ vậy.
Bất quá, giờ phút này trong mắt hắn quả thực đã không còn thân ảnh người khác nữa, mà chỉ nhìn chằm chằm vào tấm phù triện trước mặt Trịnh Hạo Thiên.
Sau một lát, hắn liên tục gật đầu, nói: "Không sai, đúng là Đại quang minh Kim Thủ Chỉ phù lục."
Thiết Huyễn Hỏa thở ra một hơi thật dài, nói: "Trịnh đại sư, Kim Thủ Chỉ phù lục đã sớm thất truyền hơn ngàn năm, không ngờ lại được tái hiện trong tay người. Đây đúng là may mắn của nhân tộc chúng ta..."
Xa xa, đám linh giả đều thấp giọng rì rầm, bàn luận với nhau.
Bất quá, có một vị lão giả tóc trắng sắc mặt lại xanh mét. Hai nắm tay hắn siết chặt lại. Trong lòng hắn phẫn nộ, điên cuồng hét lên, chẳng trách tên Trịnh Hạo Thiên này giết chết đồ nhi của mình. Thì ra là hắn muốn chiếm đoạt khối ngọc thạch ghi chép phương pháp luyện chế Đại quang minh Kim Thủ Chỉ phù lục trên người đồ nhi.
Khối ngọc thạch này là bảo vật mà hắn vô ý đoạt được khi tiến vào một cấm địa trên chiến trường.
Chỉ là, tuy vật ấy trân quý, nhưng đối với nhân vật như hắn thì chẳng khác nào gân gà. Mà hắn lại vừa muốn tiến vào sa hải mạo hiểm, cho nên mới giao nó cho đồ nhi bảo quản. Nhưng không nghĩ tới, khối ngọc thạch đó lại mang tới cho hắn họa sát thân.
Vũ Phong đương nhiên không biết, Ngô Vân vì tham lam Thông thiên sáo trang trên người Trịnh Hạo Thiên, cho nên mới bị giết chết.
Cho nên, trong một khắc khi nhìn thấy Trịnh Hạo Thiên luyện chế ra Kim Thủ Chỉ phù lục, hắn lập tức nhận định đây là nguyên nhân mà đồ nhi hắn mất mạng.
Trong mắt Thần Thiên Duệ chớ động một tia quang mang kỳ dị , nói: "Trịnh đại sư, người thu được phù triện này từ nơi nào vậy?"
Trịnh Hạo Thiên mỉm cười, nói: "Cơ duyên xảo hợp thôi."
Hắn đương nhiên sẽ không bẩm báo chi tiết phương pháp mình đoạt được phù triện. Dù sao mỗi một vị linh phù sư cũng có phù triện độc môn của mình, chẳng ai có nghĩ vụ phải nói cho người ta biết phù triện mà mình đang nắm giữ cả.
Thần Thiên Duệ than nhẹ một tiếng, khẽ lắc lắc, cũng không hỏi tới nữa.
Chỉ là, trong lòng hắn cũng hâm mộ vận may của Trịnh Hạo Thiên tới cực độ. Đại quang minh Kim Thủ Chỉ phù lục tuy không phải là phù triện công kích, nhưng tính chất đặc thù lại quyết định tới giá trị của nó.
Chỉ cần nhìn biểu tình thất thố của vị khí đạo đại sư Trịnh Vũ Hào kia là biết, tấm phù triện này chiếm cứ địa vị quan trọng thế nào trong lòng hắn.
Mà trên thế giới này, số lượng linh giả đi theo phụ tu chi đạo tuy ít nhất, nhưng tài phú mà bọn hắn nắm giữ lại là lớn nhất.
Thần Thiên Duệ đã có thể tiên đoán được, nhất định sẽ có vô số cường giả phụ tu vì tấm phù triện này mà điên cuồng.
Trịnh Vũ Hào đột nhiên , nói: "Trịnh đại sư,, tấm phù triện này vô luận thế nào ngài cũng phải bán cho ta."
Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, nói: "Tấm phù triện này của tiểu đệ sẽ bán trong đấu giá hội lần này, chỉ cần ngài nguyện ý trả giá, thì nó chính là của ngài rồi."
Trịnh Vũ Hào cất tiếng cười dài, liên tục nói: "Như vậy là tốt nhất."
Tấm phù triện trong mắt đám khí đạo đại sư bọn họ, đương nhiên là vật báu vô giá, nhưng đối với luyện yêu linh giả bình thường mà nói, thì chẳng khác nào gân gà cả.
Cho nên, hắn có niềm tin mãnh liệt, lát nữa đấu giá hội tiếp tục nhất định có thể đoạt tới tay.
Hơn nữa, linh phù sư luyện chế tấm phù triên này còn ở đây, với quan hệ thân mật giữa hắn và Vạn Bảo Hiên, cho dù có mời hắn luyện chế mộtt ấm cũng không phải việc khó.
"Ha ha, Đại quang minh Kim Thủ Chỉ phù lục. Trang huynh, người thấy sao?" Sắc mặt Thiết Huyễn Hỏa lập tức từ ngưng trọng, biến thành vẻ tươi cười, nói.
Trang Biểu Thăng nhíu mày nói: "Thiết huynh, ngươi cũng biết, Đại quang minh Kim Thủ Chỉ phù lục là một loại phù triện đặc biệt, không phân phẩm cấp. Mà phù triện do Thần đại sư luyện chế lại là cực phẩm. Cho dù là hai tấm phù triện này luyện chế khó khăn như nhau thì tấm phù triện của đại sư tựa hồ cũng tốt hơn một chút."
Thiết Huyễn Hỏa cười nhạt nói: "Trang huynh, Thiết mỗ chỉ hỏi ngươi một câu, nếu để ngươi chọn một trong hai tấm này, người sẽ lựa chọn cái nào?"
Trang Biểu Thăng khẽ ngây người. Đại quang minh Thiên Luân phù triện tuy trân quý, nhưng như thế nào có thể so sánh với Đại quang minh Kim Thủ Chỉ phù lục khiến đám linh giả phụ tu phải điên cuồng đây?
Đặc biệt là đối với những thương gia như bọn hắn mà nói, ai nắm giữ càng nhiều phụ tu linh giả, thì càng nắm giữ được nguồn cung cấp lớn, càng có thể vươn lên trong cuộc cạnh tranh khốc liệt.
Nhưng nếu hắn thừa nhận phù triện của Trịnh Hạo Thiên tốt hơn thì Thần Thiên Duệ sẽ thua liền hai trận. Lần này mặt xám mày tro trở về thì....
Trong nháy mắt, vô số ý niệm xoay chuyển trong đầu, ánh mắt hắn bỗng nhiên vô định, lướt qua một vòng xung quanh. Đột nhiên, hai mắt hắn sáng ngời, Trang Biểu Thăng cất tiếng cười to nói: "Thiết huynh, trước đó chúng ta đã nói trước, sau khi luyện chế phù triện sẽ để các vị đồng đạo bình phán." Dứt lời hắn, hắn xoay người, cao giọng nói: "Các vị đồng đạo, nơi này có hai tấm phù triện, nếu như chỉ bán đấu giá một tấm, tấm còn lại thì đưa về cất kho, không biết các vị muốn chúng ta đấu giá tấm nào?"
Đám linh giả đầu tiên là ngẩn ra, nhưng chỉ sau nháy mắt, đã có mấy chục đạo thanh âm vang lên.
"Đại quang minh thiên Luân phù triện..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.