Chương trước
Chương sau
Phía hông Phiêu Miễu đại lục, có một vùng đất hoang vu rộng lớn, mênh mông, không biết đâu là điểm cuối.
Trong vùng đất hoang vu này, có vô số các loại yêu thú cùng các loại hoàn cảnh hiểm ác kỳ lạ, cỗ quái. Càng xâm nhập vào sâu trong hoang vu chi địa, nguy hiểm ở nơi đó lại càng nhiều không đếm xuể.
Từ trước tới nay, hoang vu chi địa đều được tất cả giới tu luyện giả trên Phiêu Miễu đại lục công nhận là một trong những hiểm địa.
Bất quá, tuy nơi này nổi tiếng là hiểm địa, nhưng dòng ngươi tiến vào hoang vu chi địa thám hiểm lại liên miên bất tuyệt, chưa bao giờ dừng lại.
Từ tứ giai tu luyện giả, cho tới thập giai đỉnh phong tu luyện giả, đều có thể dễ dàng bắt gặp thân ảnh họ trong vùng đất hoang vu khổng lồ này.
Đương nhiên, vì đẳng giai bất đồng, cho nên địa điểm bọn họ có thể xâm nhập tới cũng có khác biệt rất lớn.
Những tu luyện giả xâm nhập Hoang Vu chi địa, phần lớn đều là tán tu, hoặc là đệ tử của những môn phái cỡ trung và cỡ nhỏ. Bọn họ đều kết thành đoàn, thành đội, cùng nhau xuất phát.
Mà đơn nhân độc hành, hoặc chỉ có ba ngươi một tổ, phần lớn đều là môn nhân đệ tử trong các siêu cấp môn phái hoặc các môn phái cỡ lớn. Bởi vì trên người bọn họ thường thường sẽ có một hoặc hai kiện bảo khí, thậm chí trong tay bọn hắn còn có thần binh thuẫn bài phòng ngự, hoặc là thần binh phi hành.
Cho nên bọn họ mới có đảm lượng và lòng tin dùng nhân số ít mà lưu lạc trong vùng đất hung hiểm này.
Tuy bao năm qua, số lượng tu luyện giả vĩnh viễn nằm lại hoang vu chi địa đã lên tới một con số khiến người ta cảm thấy sợ hãi, nhưng những kẻ muốn tiến vào nơi đây vẫn đông đúc như trước, không có chút nào giảm bớt.
Sở dĩ tạo thành cục diện hiếm thấy như vậy, là bởi vì trong hoang vu chi địa, ngoại trừ yêu thú và hiểm địa ra, cũng có vô số các loại khoáng vật, dược thảo quý hiếm, thậm chí còn có cả một số vật phẩm đặc biệt, mà chỉ hoang vu chi địa mới có thể sản xuất. Một khi may mắn đoạt được chúng, thì đối với đám tu luyện giả mà nói, đều tương đương với một khoản tài phú xa xi.
Tài phú như vậy, ngay cả đại đa số đệ tử trong các đại môn phái cũng không nhịn được mà phải động tâm, lại càng không cần nói đến số lượng môn phái cỡ vừa và nhỏ và tán tu càng thêm khổng lồ rồi.
Bất quá, tuy số người tiến vào hoang vu chi địa rất đông, nhưng có đảm lượng vượt qua vòng ngoài, chân chính xâm nhấp yào trong lại ít ỏi chẳng có mấy người.
Bởi nguy hiểm ở nơi đó, khiến ngay cả bọn hắn cũng thấy trái tim lạnh giá.
Nhưng, lúc này, ở nơi sâu trong hoang vu chi địa đột nhiên lại xuất hiện một thân ảnh.
Đây là một thân ảnh mỹ lệ, khi hành tẩu lại giống như mây bay theo gió, cứ như vậy bay với tốc độ cực nhanh trên mặt đất, hướng về phía sâu trong hoang vu chi địa mà đi tới.
Người này rõ ràng rất quen thuộc với hoàn cảnh ở hoang vu chi địa. Lộ tuyến trên đường đi lại càng kỳ quải, trên cơ bản không hề gặp bất cứ sinh vật cường đại nào. Mà cho dù ngẫu nhiên gặp phải quấy nhiễu gì, với thực lực của nàng cũng có thể dễ dàng ra tay giải quyết.
Hơn nữa, người này dọc đường phi hành tuyệt không có một chút chần chờ, cho dù có gặp được một số dược vật và tài quý hiếm trên người cũng làm như không thấy, tuyệt đối không dừng lại để thu thập.
Trên thực tế, nếu để cho các cường giả linh thể ngoại giới biết được, ở sâu trong hoang vu chi địa lại có một thông đạo tương đối an toàn như vậy, bọn họ nhất định sẽ nguyện ý trả một cái giá cực lớn để trao đồi.
Bởi vì chỉ cần dựa vào cái thông đạo này, hải một it dược phẩm trân quý là có thể dễ dàng đền bù lại tổn thất ban đầu.
Người này không thể nghi ngờ chính là An An đã chia tay với Trịnh Hạo Thiên. Hiện giờ nàng đã là một vị cường giả linh thể, sau khi về tới hoang vu chi địa lại càng như cá gặp nước, tốc độ hành tẩu cực nhanh, hơn xa lúc trước.
Trên bầu trời hoang vu chi địa lúc nào cũng có vô số cường giả phi cầm bay lượn tuần tra, muốn phi hành ở chỗ này, không thể nghi ngờ chính là một ý định cực kỳ ngu xuẩn. Cho nên, ngay cả khi tu vi An An đã tiến thêm một bậc, nhưng cũng không dám vênh váo đắc ý bay lên không trung, mà chỉ thành thành thật thật đi theo cái thông đạo bí ẩn này xâm nhập vào hoang vu chi địa mà thôi.
Cứ như vậy mấy ngày sau, cuối cùng nàng cũng đi tới trước một cái khe núi khổng lồ ở sâu trong hoang vu chi địa.
Bên ngoài khe núi này, có vô số chướng khí kịch độc quanh năm không tiêu tán. Loại chướng khí này có uy lực cực lớn, vô luận là cường giả linh thể, hay là yêu thú linh thể, đều sợ hãi tránh còn không kịp.
Nhưng An An lại trực tiếp tiến vào. Nhưng đám chướng khí này vừa tiến vào phạm vi một trượng quanh ngươi nàng đều lập tức nhanh chóng tản mát ra xung quanh, tạo ra một không gian an toàn cho nàng.
Địa hình trong lớp chướng khí này cũng cực kỳ phức tạp. Bởi vì đây vốn chính là một tòa hộ sơn đại trận hiếm thấy. Ngay cả có biết phương pháp tiến vào, cũng phải cực kỳ cẩn thận, không thể có chút sơ suất.
Cuối cùng, nàng cũng vượt qua được lớp chướng khí, tiến vào trong khe núi khổng lồ kia.
Ở trung tâm khe núi, có một tòa cung điện to lớn, hùng vĩ.
Đây là một tòa cung điện kéo dài mấy trăm dặm, phóng mắt nhìn không thấy điểm cuối.
Mà ở bên ngoài cung điện, lại càng có vô số người nhân nhã sinh hoạt. Bọn họ ngươi thì lao động, ngươi thì tu luyện võ đạo. Vô luận nói về quy mô hay nói về dân cơ, nơi này so với bắt đại siêu cấp môn phái trên Phiêu Miễu đại lục đều không thua kém chút nào.
Bên trong hoang vu chi địa hiếm ngươi lui tới, không ngờ lại có một nơi phồn hoa như thế. Điểm này tuyệt đối vượt xa khỏi tưởng tượng của đại đa số mọi người trên Phiêu Miễu đại lục.
Khi đôi mắt của An An dừng lại trên tòa cung điện, trong ánh mắt của nàng rốt cuộc cũng lộ ra một tia thả lóng hiếm thấy.
Thân hình nàng nhoáng lên một cái, đã lướt đi như bay, tiến vào trong tòa cung điện khổng lồ kia.
"Đương..."
Một thanh âm du dương, tràn đầy khí tức cổ xưa đột nhiên từ trong cung điện vang lên.
Đạo thanh âm này truyền đi rất xa, không ngờ khiến vô số người trong ngoài cung điện mấy trăm dặm đều có thể nghe thấy rõ ràng.
Gần như ngay lập tức, tất cả mọi người đều dừng hết mọi chuyện lại, đưa ánh mắt chiếu thắng về phía đại môn xa xa.
"Cường giả linh thể, thẩn điện chúng ta lại có thêm một vị cường giả linh thể rồi."
"Thật không biết môn hạ điện nào lại may mắn như vậy, không ngờ lại có thể bước vào cảnh giới linh thể."
''Đi hỏi thăm một chút, dẫn động Linh Thể hồng chung, là môn hạ đệ tử điện nào?"
Người thì sợ hãi, người thì kinh ngạc, người thì hâm mộ, thì nhau bàn tán không ngừng, khiến khắp nơi đều trở nên ồn ào náo nhiệt.
Cũng đúng khoảnh khắc đó, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện hơn trăm đạo khí tức khủng bố.
Từng đạo từng đạo linh quang cường đại phóng thắng lên cao. Chúng xé rách không gian, trong nháy mắt đã đi tới đại môn thần điện.
Ở nơi này, trên cao có treo một chiếc chuông đồng khổng lồ. Toàn bộ thân mình chiếc chuông đều chớp động lên những tia kim sắc nhàn nhạt. Lúc này, phía trước chuông có một nam tử mặc trưởng sam đang cong ngón tay búng ra. Cùng với động tác của hắn, chiếc chuông đồng khổng lồ cũng không ngừng phát ra những tiếng ông ông lay động trời đất.
Mà cách đó không xa, trước ngươi nam từ, An An đang cúi đầu nhắm mắt, cung kính đứng một bên.
Với thân phận cường giả linh thể của nàng hiện giờ, lúc này đứng trước mặt nam tử này không ngờ lại vẫn giữ bộ dáng khiêm cung như vậy. Từ điểm này có thể thấy được, thân phận người này tuyệt đối không phải nhỏ.
Trong nháy mắt, hơn trăm đạo linh quang lóe lên. Nơi này đã có thêm hơn trăm người. T.r.u.y.e.n.f.u.l.l.vn
Thực lực Hoang Vu thần điện quả nhiên sâu không lường được. Chỉ riêng linh giả để lộ tung tích đã có tới hơn trăm vị. Chẳng trách có thể khai tông lập phái, truyền thừa vô số năm trong vùng đất tuyệt địa thế này.
Một lão giả khuôn mặt già nua, râu tóc phất phơ bay theo gió, trên người lại mang theo một vẻ xuất trần.
Ánh mắt của hắn ngưng trọng, cuối cùng rơi trên người An An, trong mắt lóe lên một vẻ phức tạp khác thường, nói: "Thủy Nhược Vân Khởi, ngươi đã tấn chức linh giả rồi?"
Vé mặt An An không chút thay đổi, nghiêm nghị nói: "Vâng. Tiểu muội đã tấn chức linh giả."
Nếu như là trước kia, khi gặp vị lão nhân này, nàng nhất định phải quỳ lạy hành lễ, xưng hô là đệ tử vãn bối.
Nhưng hiện giờ nàng đã tấn chức linh giả thành công, thân phận và đãi ngộ đương nhiên cũng không thể giống như trước kia, mà ngay cả cách xưng hô cũng phải thay đổi.
Cơ nhục trên mặt lão nhân kia hơi giật giật, tựa hồ để lộ ra một tia giận dữ, nhưng cuối cùng vẫn gắng gượng đè ép xuống được.
''Nàng đã tấn chức linh thể. Ta cũng khắc tên nàng lên cổ chung, các ngươi không cần hoài nghi."
Nam tử ngồi ngay ngắn trước cỗ chung chậm rãi đứng lên, rồi hóa thành một đạo quang mang, bay vào trong cổ chung.
Theo lão nhân cầm đầu, tất cả cường giả linh thể còn lại đều cung kính khomngươi.
Vị nam tử kia cũng không phải là nhân loại, mà là khí phách chi linh của chiếc Linh Thể hồng chung này. Nó đã thông linh không biết bao nhiêu năm rồi. Từ Hoang Vu thần điện được thành lập trong vùng đất này, nó đã tọa trấn ở đây. Một thân thẩn thông của nó, có thể nói là sâu không lường được.
Trong hoang vu chi địa cũng có vô số đại năng giả, nhưng hiếm có kẻ nào lại dám đăng môn khiêu khích, cũng một phân là do công lao của chiếc cỗ chung này.
Mà từ trước tới này, phàm là môn hạ thần điện tấn chức linh điện, khi lần đầu bước qua chính môn thần điện, hắn sẽ đánh lên cổ chung.
Chiếc chuông này chính là trọng bảo của thần điện. Phần lớn cường giả linh thể của nơi này, đều từ một tu luyện giả bình thường, từng bước từng bước trường thành đến cảnh giới này dưới mí mắt của nó. Cho nên cho dù là người kiệt ngạo bất tuân hơn nữa cũng không dám thất lễ với nó.
Khi cổ chung chi linh biến mất, vị lão giả kia mới xoay người lại, nói: "Thủy Nhược Vân Khởi, lần này ngươi ra ngoài là ám sát một tu luyện giả của Phiêu Miễu đại lục. Không biết đã hoàn thành nhiệm vụ chưa."
Hắn hỏi như vậy cũng là vì chức trách mà thôi. Bất cứ kẻ nào ở đây cũng không nghĩ rằng, Thủy Nhược Vân Khởi đã tấn thăng cảnh giới linh thể, khi đối diện với một tu luyện giả nho nhỏ lại thất thủ.
''Lần này tiểu muội thất thủ, xin các vị thứ lỗi."
Lão nhân kia sửng sốt hồi lâu, thất thanh nói: "Ngươi thất thủ?"
''Sau khi tiểu muội rời khỏi hoang vu chi địa, đột nhiên lại có cảm ngộ. Cho nên đã tìm một nơi an tĩnh bế quan. Không ngờ lại đột phá cực hạn, tấn chức linh thể." An An mặt không đổi sắc nói: "Cho nên tiểu muội lập tức trở về thần điện, và bỏ qua nhiệm vụ này. Nếu có ai dị nghị, tiểu muội xin nhận phạt."
Tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn nhau, chưa hoàn thành nhiệm vụ, tay không trở về, đương nhiên phải phạt nặng.
Nhưng điều này chỉ thực hiện với tu luyện giả bình thường mà thôi, về phần cường giả linh thể, bọn họ đã siêu thoát ngoại vật, không thể vơ đũa cả nắm được.
Một người đột nhiên cười nói: "Thủy sư muội có thể đột phá cảnh giới linh thể, đây chính là chuyện đáng mừng của bổn tông. Chỉ là một tên tu luyện giả nho nhỏ, hả lại phải làm phiền tới sư muội. Hắc hắc, chuyện hoang đường như vậy, nếu có người dám làm khó sư muội, lão phu là người đầu tiên không phục."
Mọi người đều gật đầu, với tôn nghiêm của cường giả linh giả, đương nhiên khinh thường làm chuyện tụ hạ thấp thân phận này.
Lão nhân kia thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi. Nhìn An An đang nghiêm nghị đứng ở đó, thần sắc trong mắt cũng nửa vui nửa lo, càng lúc càng trở nên phức tạp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.