Biển rộng dào dạt, ánh nắng chiều chiếu xuống, sóng biển giống như những đứa trẻ bướng bỉnh nô đùa, trên mặt nước một mảnh kim quang, làm người hoa cả mắt. Mà dưới mặt biển, không gian còn khổng lồ hơn phía trên.
Trận trận đàn cá thân dài bảy tám xích du đãng ở trong phiến hải vực này, đây là một loài cá mập lớn hung bạo, được người ta gọi là Hải Mãnh hổ, bọn nó mang đôi mắt màu xanh biếc, cùng hai hàng răng tuyết trắng, sắc bén mang theo một cỗ hàn ý. Có bọn nó thủ hộ, bất kỳ bầy cá bình thường nào cũng không dám nhích tới gần.
Đột nhiên, một dòng nước bắt đầu lay động, có vài ngư nhân lắc lư cái đuôi bơi về bầy cá mập.
Những con cá mập này lập tức tản ra, bọn nó lộ ra bộ dáng phục tòng ti tiện, cung kính đợi những ngư nhân này xuyên qua lãnh thổ tuần tra của bọn chúng.
Ngư nhân, là chủng tộc duy nhất ở biển rộng có thể thuần phục những con cá mập này như cánh tay phải của mình. Mà cá mập cũng chỉ dưới sự chỉ huy của ngư nhân, mới có thể phát ra lực chiến đầu cường đại nhất.
Lúc này, mấy tên ngư nhân xuyên qua khu vực thủ hộ xong, rốt cục đi tới một phiến cung điện khổng lồ.
Ở phía ngoài cung điện, thậm chí còn có một tầng hào quang chắc chắn, dưới sự thủ hộ của nó, đại dương lại tạo ra một không gian khổng lồ không có nước.
Nếu như lúc này để Trịnh Hạo Thiên thấy được, thì hắn khẳng định sẽ hiểu rõ ý của Ước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1233851/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.