Bạch Khởi hớp một miếng rượu, ăn một đĩa lỗ tai heo muối, tự mình vui thú.
Hạo Nhiên liếc Bạch Khởi một cái, ngồi xuống, tự châm rượu cho mình, duỗi đũa ra gắp, Bạch Khởi chợt phun ra một câu: “Mâm đó, mâm đó, mâm đó nữa…đều là của khách nhân mang tới đấy”
“…”
Hạo Nhiên buồn bực uống rượu.
Bạch Khởi nói: “Rượu cũng…”
Hạo Nhiên quăng đũa: “Có thôi ngay không!”
Bạch Khởi cao giọng cười to, nói: “Sao ngươi dễ dụ quá vậy?!”
Hạo Nhiên mới hiểu ra, mớ rượu thịt này là do chính Bạch Khởi mua về, mình bị lừa rồi, trong lòng mới tốt lên chút ít, nói: “Sao ngươi biết ta đang nghĩ gì?”
Bạch Khởi gắp thức ăn cho Hạo Nhiên, vui vẻ nói: “Trước đây trong nhà bản quân đại thê đấu với tiểu thiếp, nháo đến gà bay chó sủa, đương nhiên hiểu rõ chút tâm tư nhi nữ này của ngươi, hôm nay chớp mắt đã qua mấy chục năm, hồng nhan năm đó đều hóa thành tro tàn, giờ nhìn lại, thế nhưng cảm thấy hết sức thú vị”
Hạo Nhiên bình tĩnh lại, chợt nghĩ vậy cũng phải, trên cõi đời này ai cũng sợ thê thiếp đấu đá, chỉ có bản thân mình là trước giờ không cần lo âu, dù cái tên Long Dương quân đỏm dáng kia có dùng thủ đoạn nào đi nữa, qua tiếp vài chục năm tới, vẻ ngoài cũng chẳng còn. Mặc kệ Long Dương quân là có lòng chiêu dụ Tử Tân, hay mê muội bộ dáng anh vĩ của hắn, nhưng người có tư cách phụng bồi Tử Tân, trong thiên địa này chỉ có duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-that-quoc/3249505/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.