Hạo Nhiên lùi một bước, lợi kiếm gác trên cổ liền như hình với bóng đuổi theo một bước, thủy chung dán lên động mạch chủ bên cổ y. 
“Tháo bao” Lý Mục cao giọng nói. 
Hạo Nhiên đưa tay đến trước cổ áo, trút bỏ nút thắt da trâu, Hiên Viên kiếm rơi xuống đất. 
Lý Mục lại nói: “Lui ra sau, lui đến bên tường, đừng hòng nhảy cửa sổ chạy trốn” 
Lý Mục dùng chân nhấc Hiên Viên kiếm lên, chộp vào tay, đưa mắt nhìn Hạo Nhiên, nói: “Ngươi từ đâu đến?” 
Hạo Nhiên nghĩ nghĩ, cười đáp: “Thảo dân là Chung Hạo Nhiên, đến từ Ba Thục” 
Lý Mục hơi nheo mắt, cất vũ khí, một tay cầm bao kiếm, tay kia kéo chuôi kiếm, thản nhiên nói: “Người đâu!” 
Lý Mục vừa hạ lệnh, trong kinh quyển quán không biết từ đâu xuất hiện mấy chục tên vệ sĩ! Tới tấp vây quanh Hạo Nhiên, đè y lên vách tường, Hạo Nhiên cũng không phản kháng, mặc kệ vệ sĩ lục soát người mình. 
Ánh mắt Lý Mục dời từ bao kiếm lên mặt Hạo Nhiên, nói: “Cười cái gì?” 
Hạo Nhiên đáp: “Cười kẹp chặt quá, rút không ra” 
“…” 
Lý Mục phẫn nộ, dùng lực rút Hiên Viên kiếm, nhưng vô luận thế nào cũng rút không ra khỏi bao, mũi kiếm và bao kiếm giống như hàn dính vào nhau, Lý Mục mắng: “Bày đặt làm ra vẻ huyền bí, kiếm này không có mũi” 
Hạo Nhiên cười đáp: “Đâu phải, đợi ta khuyên nó một câu rồi tướng quân hẳn rút lại” 
Không đợi Lý Mục quát mắng, Hạo Nhiên đã nói: “Cởi đi, sớm muộn gì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-that-quoc/3249490/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.