Chương trước
Chương sau
Sau đó, Lôi Long hài lòng rít gào một tiếng, chậm rãi bay về phía sau, đám nguyên thú kia cũng bay theo sau nó.
Bộ dáng đắc ý dào dạt kia giống như đại thống lĩnh thắng trận trở về.
“Thì ra đúng là như vậy”
Tiêu Vũ Nhượng lệ rơi đây mặt, biết vậy chẳng làm.
Nếu biết con Lôi Long chết tiệt này muốn quả Lôi Long, anh ta đã chẳng lấy ra tám gốc cỏ Lôi Long kia.
Anh ta tổng cộng chỉ có mười bốn gốc cỏ Lôi Long và năm quả Lôi Long.
Bây giờ chỉ còn lại sáu gốc tiên thảo và một viên tiên quả.
Lỗ rồi!
Tuy rằng không tính là lỗ vốn, nhưng tiêu phí quá trớn vẫn hơn xa so với anh ta tưởng tượng, Lúc này, Tiêu Vũ Nhượng muốn nói gì đó với hai chị em Tân Trạm.
Đột nhiên lệnh bài trên người anh ta bộc phát ra một đạo ánh sáng.
Một cõ khí tức huyền diệu nhất thời bao phủ toàn thân.
“Con mẹ nó” Tiêu Vũ Nhượng tức điên rồi.
Lệnh bài này rốt cuộc là sao, sớm không động muộn không động, anh ta vừa lỗ sạch cả quần lót xong lệnh bài này lại mở ra công năng truyền tống.
Tiêu Vũ Nhượng còn chưa kịp nói chuyện đã bị truyền tống ra ngoài.
“Xem ra Tứ Tổ Ngũ Tổ sợ anh ta ở bên trong tiếp tục gây rối, trực tiếp tiên đi rồi” Tân Sương Nhan cười nói.
“Như vậy cũng tốt, không có anh ta, vừa đẹp có thể gọi Lôi Long đến” Tân Trạm cũng cười nói.
“Đúng rồi Tân Trạm, em nói Tiêu Vũ Nhượng có năm quả Lôi Long, vì sao không lấy toàn bộ lại” Tân Sương Nhan hiếu kỳ hỏi.
“Hăng quá hóa dở, tên Tiêu Vũ Nhượng này bố trí lâu như vậy rồi, nếu một chút lợi ích cũng không có, anh ta có khi thật sự còn con bài chưa lật, lúc đó chúng ta cái gì cũng không chiếm được”
Tân Trạm nghĩ rất rõ ràng.
Nếu bức bách tên Tiêu Vũ Nhượng này quá chặt, cùng lắm thì anh ta thật sự dùng thủ đoạn bảo mệnh.
Như vậy Lôi Long nhất định bị giết, đến lúc đó cỏ Lôi Long và quả Lôi Long cũng đều bị anh ta đoạt đi mất.
Ví dụ cũng giống như vậy, Tiêu Vũ Nhượng vẫn còn có chút kiếm chác, cũng không đến mức bị ép đến nóng nảy.
“Rống rống!”
Lúc này, Tân Trạm tâm niệm vừa động, Lôi Long đi rồi lại quay lại, lắc đầu vãy đuôi bay tới bên cạnh anh, đầu lưỡi phun ra giống như tranh công, bên trong chính là tiên thảo và tiên quả Tiêu Vũ Nhượng ném ra.
Tiêu Vũ Nhượng thực ra không đoán sai, thứ này đối với Lôi Long không có gì hấp dẫn, nó cũng không dựa vào nuốt thứ này để tăng thực lực.
“Làm không tồi, chút nữa cho mày chút đồ tốt”
Tân Trạm lấy mấy thứ này ra, chia thành hai phần.
Tân Sương Nhan có chút ngượng ngùng nhận lấy, dù sao biện pháp và thao tác đều là do Tân Trạm chuẩn bị, bản thân cô ta ngoài biểu diễn cho thật ra, cũng không làm được cái gì khác.
Mấy thứ này đều là vật hiếm có trên đời, chính mình có được cũng rất quý trọng.
“Em tư, còn có gốc Lôi Nguyên, mấy thứ này hữu dụng với em, không có hiệu quả lớn với chị, em cầm cả đi” Tân Sương Nhan từ chối nói.
“Vậy cũng được, vậy em đổi cho chị tiên thảo chị cần” Tân Trạm nghĩ nghĩ rồi đồng ý.
Tân Sương Nhan chủ yếu tu luyện hệ Kim và gốc đao nguyên, Tân Trạm liền dựa theo hai phương diện này, đền bù đầy đủ.
Dù sao hiện tại đối với anh mà nói, tài nguyên linh tinh cũng không thiếu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.