Sau đó Tân Trạm liên tục phóng ra khí Tinh Thần, chiếc lông vũ này cũng không ngừng biến hóa, khí tức không ngừng bay lên.
Nhưng Tân Trạm dần dần phát hiện ra chiếc lông vũ này là một cái động không đáy.
Tinh mang bậc sáu của mình đã tối đi, nhưng chiếc lông vũ này dường như ăn không đủ no. Điều này làm cho Tân Trạm đau đầu, cảm thấy cho dù anh có đập tan tinh mang bậc sáu cũng không đủ để lông vũ thỏa mãn.
“Không thể tiếp tục như vậy được” Tân Trạm khẽ lắc đầu, quyết định tạm thời không thử nữa. Thật ra không phải anh luyến tiếc khí Tinh Thần mà là tinh mang không dễ ngưng tụ, nếu tỉnh tú bị phá vỡ mà muốn bổ sung thì độ khó càng tăng lên. “Bồ Tùng Nhân nói răng trong khu vực này cũng có huyễn thú Tinh Thần. Tốt hơn hết là trực tiếp săn bản và trút hơi thở vào bên trong chiếc lông vũ này. Có vẻ như tiếp theo sẽ săn được nhiều huyễn thú cấp cao hơn”
“Nhưng mà đối với chiếc lông vũ vàng này.
thì mình mơ hồ cảm nhận được sức mạnh đáng sợ đang chứa trong nó. Một khi vật này được kích hoạt, không biết cảnh tượng sẽ như thế nào” Tân Trạm lộ ra vẻ chờ mong, đem lông vũ vàng cất đi.
Sự tồn tại của Triệu Lam Sơn giống như một ngọn núi lớn, anh ta đã ở trong trung tâm khu vực này đã lâu, trong tay anh ta nhất định sẽ có rất nhiều bảo vật. Anh nghĩ nếu muốn trở lại thì chiếc lông vũ vàng này chính là chỗ dựa lớn nhất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-vi-dai-nhat/913042/chuong-928.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.