Mấy lần tên đệ tử đó vẫn không bắt được, linh khí lại đột nhiên quét tới, đánh bay tên đệ tử đó ra ngoài, nôn cả máu tươi.
“Phiền phức rồi.”
Thấy luồng linh khí này ngày càng mạnh, trán Tiêu Nam Dương rướm mồ hôi.
“Làm thế nào bây giờ sư phụ?” Một đệ tử hoang mang hỏi.
“Đừng quan tâm đến nó nữa, chắc là đại sư Thiết Lang sắp luyện xong rồi.” Tiêu Nam Dương nói.
Mặt khác, thấy Tiêu Nam Dương không có động tĩnh gì, Tần Trạm khẽ nhíu mày.
Nếu chỉ là một luồng linh khí chảy loạn nhỏ thì không đến nỗi xảy ra ảnh hưởng gì lớn, nhưng trận pháp của Tiêu Nam Dương vốn đã tồn tại kẽ hở rồi, bây giờ ông ta lại muốn đánh cược rằng luồng linh khí chạy loạn này sẽ không ảnh hưởng đến Thiết Lang, vậy thì chắc chắn sẽ thất bại.
Thiết Lang luyện khí thất bại thì Tần Trạm cũng không quan tâm lắm, nhưng nếu không làm tốt chuyện này thì có thể mình sẽ không lấy được phi kiểm.
“Hổng to rồi.”
Tần Trạm bất lực lắc đầu, nhanh chóng vẽ vài kí hiệu lên trận pháp.
“Tần Trạm, cậu làm gì vậy?” Thấy Tần Trạm thay đổi trận pháp của Tiêu Nam Dương, Tiêu Thanh Hoa và Tiết Đại Tráng ở bên cạnh hơi kinh hãi.
“Hai người ở đây đợi, tôi đi bắt linh khí đó.”
Tần Trạm nói xong, giọng nói giống như ảo ảnh, đột nhiên xông vào trận pháp.
“Thằng nhóc này!”
Những Trận Pháp sư khác nhìn thấy Tần Trạm cũng vô cùng kinh ngạc.
Mặt Tần trạm không hề có cảm xúc, xông thẳng đến chỗ linh khí đang luẩn quẩn.
Duỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-vi-dai-nhat/912970/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.