Chương trước
Chương sau
Nhưng thật ra Giang Nghĩa không hề luống cuống tay chân, anh bình tĩnh nhìn người phụ nữ trước mặt, hỏi: "Chẳng lẽ vẫn muốn mãi ở lại đây sao?"

Người phụ nữ hừ lạnh một tiếng, "Bác sĩ khác thì không thể khám sao? Sao lại cứ phải là anh khám? Chẳng may anh có ý xấu, hại chết con gái của tôi thì sao?"

Bà ta đã bám riết lấy Giang Nghĩa, dù có nói thế nào nhất định cũng không cho Giang Nghĩa đi khám bệnh.

Hơn nữa đã tìm một diễn viên quần chúng khác để diễn vai "bác sĩ", đợi lát nữa gọi điện thoại gọi người đó qua đây trực tiếp nói là sản phẩm của Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc xảy ra vấn đề.

Dù sao hôm nay thế nào cũng phải khiến Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc xấu mặt!



Cho nên nói, đắc tội quân tử chứ đừng đắc tội với tiểu nhân, có đôi khi loại người nhìn qua không quyền không thể tiểu nhân này, lại khiến người ta khó đối phó.

Vào lúc Giang Nghĩa đang suy nghĩ, hai người đàn ông một già một trẻ đi đến.

"Để lão hủ đến khám thế nào?"

Mọi người quay đầu nhìn lại, thì ra là ông chủ của tiệm thuốc Hồng Hội và thiếu đông gia, Mạc Thanh Tùng và Mạc Nguyên!





Nhà họ Mạc trong giới y dược của thủ đô rất có danh khí.

Có người nhận ra nói: "Ông chủ Mạc, cái này được, để ông chủ Mạc xem một chút thì có thể biết xảy ra vấn đề ở đâu.

Người phụ nữ cau mày.

Không ngờ tới nửa đường lại xuất hiện Trình Giảo Kim, Mạc Thanh Tùng này đến thật là không đúng thời điểm.

Kỳ thật Mạc Thanh Tùng chỉ tới chúc mừng Giang Nghĩa, tới hơi muộn một chút, vừa vặn đụng phải màn hài kịch này.

Người phụ nữ còn muốn từ chối Mạc Thanh Tùng, nhưng thật sự không tìm ra được lý do gì.

Người ta là một thế hệ danh y, với thanh danh đó, anh còn có thể từ chối sao?

Mạc Thanh Tùng đi tới ngồi xổm xuống, bắt mạch cho cô bé nằm dưới đất, vài phút sau, lại kiểm tra miệng mũi của cô gái một lần.

"Kỳ lạ."

Người phụ nữ thần sắc hoảng loạn, đã bắt đầu chột dạ.

Mạc Thanh Tùng nói: "Cô bé này nhìn qua không hề có bệnh tật gì cả, tất cả đều bình thường.

Tất cả đều bình thường?

Mọi người đều mơ màng, tất cả đều bình thường vì sao sẽ ngất xỉu nằm dưới đất? Miệng còn sùi bọt mép, tay chân run rẩy.

Người phụ nữ nhanh chóng tỏ vẻ giận dỗi nói: "Ông chủ Mạc ông có ý gì? Là nói con gái tôi không bệnh mà giả bệnh, cố ý muốn vu vạ cho Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc sao? Nói cho ông biết, tôi cũng không phải là loại người này! Hôm nay tôi không cần một đồng nào cả, phải làm cho ra nhẽ chuyện này!"



Mạc Thanh Tùng bị hỏi ngược lại thì cạn lời.



Loại này gọi là giặc bắt giặc, chương trình trả đũa, Mạc Thanh Tùng chưa từng thấy qua.



Tú tài gặp nhà binh, có lý cũng không thể phân trần.



Loại người trung thực hiền lành như Mạc Thanh Tùng này, khó đối phó nhất với loại đàn bà độc địa, rõ ràng không nhìn ra bất kỳ sai sót gì, nhưng lại không thể cãi lại người ta.



Khi đang âm thầm buồn khổ.



Giang Nghĩa đứng dậy đi đến bên cạnh Bạch Dương, nói bên tai anh ta vài câu, sau đó Bạch Dương liền xoay người đi ra ngoài.



Lúc này người đàn bà đã làm loạn kinh khủng.



Cô ta la lối khóc lóc lăn lộn dưới đất, vừa khóc vừa nói: "Con gái của tôi còn chưa được sung sướng, kết quả còn bị người ta nói thành ăn vạ, sao số tôi lại khổ như vậy chứ?"



"Đúng là tư bản bắt nạt dân đen, ai ai cũng đều giúp đỡ Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, không ai giúp đỡ hai mẹ con tôi."



"Tôi không sống được nữa!"



Cảm xúc của mọi người lại một lần nữa bị gợi lên.



Lần này, Mạc Thanh Tùng lại trở thành đối tượng bị tấn công, mọi người đều thi nhau chỉ trích Mạc Thanh Tùng và Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc không có lương tâm.



Mạc Thanh Tùng không có đường chối cãi.






Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.