Chương trước
Chương sau
Trên đời này sợ nhất là loại chuyện không có bệnh mà giả bệnh, giở trò bẩn này.

Bạn không thể quá kích động, bạn một khi kích động, thậm chí sẽ gây ra phẫn nộ đám đông, tới lúc đó càng thêm khó xử lý.

Hiện trường.

Chỉ thấy người phụ nữ đó ngồi ở dưới đất khóc lóc, nước mắt rơi ào ào, không thể không nói, kỹ thuật diễn xuất thật sự tốt, thậm chí còn cảm động tới rất nhiều người qua đường.

Nhưng ông chú bà bác có lòng tốt đi tới an ủi bà ta, hơn nữa đưa khăn giấy cho bà ta.

Người phụ nữ vừa lau nước mắt vừa mắng: “Đồ khốn khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, các người bán sản phẩm kém chất lượng cho người dùng, hại con gái tôi hôn mê, tôi và các người không xong đâu!”

Bạch Dương đi tới hỏi: “Thím à, thím chắc chắn con gái của thím là sử dụng sản phẩm của chúng tôi mới ngất xỉu không?”





“Đương nhiên! Con gái của tôi đang yên đang lành, không có bệnh tật gì hết, vừa rồi dùng sản phẩm mới của các người thì nói khó chịu, sau đó ngất đi, không phải là sản phẩm của các người có vấn đề, còn có thể là gì chứ?”

Bạch Dương lại nói: “Nhưng tại sao người khác dùng rồi mà không có vấn đề gì? Hơn nữa...

Không đợi anh ta nói xong, người phụ nữ đó mắng: “Cậu có ý gì? Con gái tôi đã nằm ở trên đất rồi, cậu còn ở đây giảo biện? Mọi người giúp tôi với, con gái tôi bị hại, tôi ngay cả nói vài câu cũng không được sao? Đồ lừa đảo, người dân chúng tôi thật sự không thể sống nữa!”

Vở kịch này diễn thật sự tốt.

Người phụ nữ đặt mình ở vị trí của kẻ yếu, thành công khơi dậy sự đồng cảm của mọi người.

Khi mọi người không chú ý, người phụ nữ đó thậm chí còn lén nở nụ cười, đó là một nụ cười đắc ý.

Nhất thời, đám đông phẫn nộ.

Mọi người đều đồng cảm cho kẻ yếu, đồng loạt đứng ra chỉ trích khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc ỷ mạnh hiếp yếu.

“Sản phẩm của các người xảy ra vấn đề, chủ động đứng ra chịu trách nhiệm rất khó sao?”

“Còn là doanh nghiệp đầu ngành, xảy ra chuyện chỉ biết trốn tránh, đùa cái quái gì vậy? Phi!”

“Đả đảo khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, bắt đầu từ chúng ta!”



Hai diễn viên quần chúng cỏn con đã thành công làm loạn buổi ra mắt mà Giang Nghĩa dày công nên kế hoạch rất lâu, không thể không nói, càng là thủ đoạn đơn giản thì có lúc càng có thể gây ra hiệu quả rất tốt.



Những người từng thấy cảnh tượng lớn như Bạch Dương và ông Chung, Triệu Chí Lai, nhìn một cái thì có thể nhìn ra vấn đề bên trong.



Nhưng người dân bình thường không nhìn ra!



Làm sao vạch trần vở kịch lừa đảo, có được sự tin tưởng của quần chúng, đây là một môn học rất thâm sâu.



Có điều ông Chung không gấp.



Ông ta yên lặng ngồi tại chỗ, vừa vắt chân vừa uống trà.



Ông ta tin năng lực của Giang Nghĩa, không thể sẽ không xử lý yên vấn đề bé tí này được, nếu thật sự là như thế, Giang Nghĩa làm sao xứng với danh hiệu chiến thần Tu La?



Dưới sự kích động của quần chúng, Giang Nghĩa nói vào micro ở trên sân khấu: “Mọi người xin hãy yên lặng, bây giờ điều quan trọng nhất là cứu người; ngoài ra, nếu là vấn đề từ sản phẩm của công ty chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ bồi thường gấp mười gấp trăm lần và loại bỏ mọi sản phẩm để cho khách hàng một sự công bằng.



Nói xong, anh chủ động đi về phía người phụ nữ.



Khi Giang Nghĩa xắn tay áo vừa khuỵu xuống chuẩn bị khám bệnh cho cô gái đã ngất ở trên đất thì người phụ nữ hét lớn: “Cậu muốn làm gì? Không được đụng vào con gái của tôi!”



Giang Nghĩa bình tĩnh nói: “Bà yên tâm, tôi biết chút y thuật, để tôi kiểm tra cho con gái của bà.



“Cậu biết y thuật? Phì! Nếu tôi còn tin lời nói dối của cậu, mạng của con gái tôi e là sẽ thật sự mất rồi!”



Người phụ nữ kiên quyết không đồng ý Giang Nghĩa để khám bệnh.






Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.