Cả đời này Triệu Hải Nhân ghét Giang Nghĩa vô số lần, nhưng chỉ có lần này anh ta thật lòng cảm ơn Giang Nghĩa.
Nếu không có Giang Nghĩa, em gái Triệu Dung của anh ta bây giờ đã chết rồi.
Cảnh tượng vừa rồi thật sự dọa cho Triệu Hải Nhân toát cả người mồ hôi lạnh
Anh ta nuốt nước bọt, từ trên đất bò dậy, mằng mấy nhân viên: “Mẹ kiếp các người làm ăn kiểu gì đấy? Ngay cả một con chó cũng không trông được? Một đám phế vật, trừ mỗi người một tháng tiền lương! Còn ngây ra đó làm gì? Mau lên, đánh chết con chó dữ này cho tôi!”
Mấy nhân viên đều bị dọa mất hồn.
Vừa rồi nếu Triệu Dung bị con chó số hai cắn vào cổ, vậy cái mạng nhỏ của mấy người bọn họ đều mất hết, vậy nên bọn họ cũng hận thấu xương con chó này.
“Thật là đồ con chó không biết tốt xấu, vậy mà dám vô lễ với cô Triệu, mấy anh em, giết nó!”
Một đám nhân viên cầm các loại công cụ đi tới.
Khi bọn họ chuẩn bị ra tay, Giang Nghĩa bỗng giơ tay lên: “Đợi đã.
“Anh Giang, anh có gì muốn nói?”
“Con chó này giữ lại mạng của nó đi.
"Á?"
Mấy nhân viên đều ngây người, Giang Nghĩa đang nói đùa gì thế? Con chó dữ này suýt nữa hại chết Triệu Dung, sao có thể giữ lại mạng của nó chứ?
Triệu Hải Nhân mới vừa có chút cảm kích với Giang Nghĩa, lúc này cũng không còn nữa.
Anh ta đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/3343321/chuong-1923.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.