“Các người!”
Hổ Pháo vừa chuẩn bị đánh trả, nghĩ tới chuyện của cuộc thi đấu lựa chọn tư cách thì dừng lại.
Không được.
Bây giờ tuyệt đối không thể động thủ.
Anh ta chỉ có thể siết chặt hai tay, để mặc đối phương sỉ nhục, đánh đấm.
Cận Lâm nhìn, cười hì hì nói: “Tôi còn tưởng anh lợi hại cỡ nào, thì ra chỉ là một tên yếu xìu! Uổng cho cái chiều cao này, căn bản không ra gì.”
Anh ta ngồi xuống, vừa vắt chân vừa thưởng thức cảnh Hổ Pháo bị đánh.
Đánh được 10 phút, những người đó cũng mệt rồi, người nào người nẩy lùi ra, Hổ Pháo khuỵu ở góc tường, hai tay ôm đầu.
Suy cho cùng là người từng chém giết ở trên chiến trường, cho dù bị đánh cả người đầy thương tích, vẫn không ngã xuống.
Cận Lâm nhíu mày, nói: “Ha, mẹ kiếp còn quật cường đấy, như vậy cũng không thể đánh gục anh đúng không? Được, vậy tôi tăng thêm gia vị cho anh
Nói xong, anh ta đưa tay cầm một ấm trà trên bàn.
Trong đó là nước trà vừa pha xong, vô cùng nóng.
Nếu hắt ấm trà này lên người, chắc chắn sẽ bỏng chết.
Cận Lâm cầm ấm trà đi tới, vừa đi vừa nói: “Anh không phải giỏi nhịn hay sao? Vậy thì nhịn nước trà nóng này thử xem, cái này cũng nhịn được thì tôi tha cho anh”
Anh ta trực tiếp hắt một ấm nước sôi về phía đầu của đối phương.
Đùa gì chứ, đó là nước sôi, nước sôi sùng sục!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/3343194/chuong-1836.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.