Khi Giang Nghĩa từ trên tầng đi xuống, ai cũng dùng ánh mắt khâm phục nhìn anh.
Người bình thường ngay cả tầng mười cũng không lên được, nhưng Giang Nghĩa chỉ dùng một tiếng thì đánh từ tầng một đến tầng mười, ngày cả căn phòng của thần cũng đã đi
đánh.
Có lẽ đây chính là tốc biến trong game?
Anh đi tới trước mặt người tiếp đón, đưa tay cầm lấy chiếc áo khoác từ tay anh ta, vừa khoác lên vừa nói: “Còn chưa quá một tiếng nhỉ?”
Người tiếp đón bị dọa tái mặt, liên tục xua tay nói: “Chưa ạ chưa ạ, vẫn chưa quá.
Trước đó mỉa mai và khinh thường Giang Nghĩa, bây giờ đều mất sạch, ở trong lòng của người tiếp đón, Giang Nghĩa chính là nhân vật giống như thần tiên.
Mạnh mẽ, vô địch.
Ngày xưa có Quan Vũ chém Hoa Hùng, hiện nay có Giang Nghĩa tốc biến càn quét sàn luyện ngục, tất cả đều là độ cao mà người bình thường khó với tới.
Mặc xong áo, Giang Nghĩa cất bước rời khỏi đạo trường luyện ngục.
Anh tới đột ngột, đi cũng đột ngột.
Phần lớn mọi người đều không biết Giang Nghĩa là ai, chỉ biết tối nay có một người đàn ông mạnh tới vô địch, tốc biến càn quét sàn luyện ngục.
Trưa ngày hôm sau, nhà hàng Trường Hòa.
Hổ Pháo một mình đi tới nhà hàng, tìm một chỗ ngồi xuống.
Anh ta gọi vài món ăn nhẹ, một bình rượu ủ.
Không có động đũa, yên lặng chờ đợi Giang Nghĩa tới, anh ta tin Giang Nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/3343193/chuong-1835.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.