Đằng sau giải trí Ức Châu rốt cuộc là quái vật như thế nào?
Ở trước hiệu suất làm việc nhanh chóng dứt khoát này, ‘kéo dài’ của Phương Khánh Dương là căn bản không có tác dụng.
Mắt thấy Mạnh Thăng sắp xoay người rời đi, ông ta mau chóng đi tới cản lại, cung kính nói: “Phó cục trưởng Mạnh, ngài đợi chút, sự việc thật ra không phải như ngài nghĩ, tiền bán vé đó...”
Mạnh Thăng nhìn ông ta: “Tiền bán vé làm sao?”
Phương Khánh Dương ngập ngừng.
Nếu ông ta thừa nhận số liệu tiền bán vé là thật, không có làm giả, vậy chuyện ông ta mở họp báo hãm hại giải trí Ức Châu sẽ bị lộ.
Nhưng nếu ông ta không thừa nhận, cắn chết giải trí Ức Châu không buông, vậy ông ta không thể không đối mặt với hai trừng phạt phá sản + giam lỏng.
Nửa đời sau đoán chắc sẽ rất tồi tệ.
Ông ta là rất muốn lật đổ giải trí Ức Châu, nhưng nếu cái giá của việc lật đổ giải trí Ức Châu là đồng quy vô tận, vậy ông ta không vui lòng rồi.
Cái ông ta muốn là kiếm nhiều tiền, không phải là muốn chôn mình vào lỗ!
Mạnh Thăng thấy ông ta không nói chuyện, tức giận nói: “Làm cái gì mà lấp la lấp lửng? Ông là đùa giỡn với tôi sao?!”
Phương Khánh Dương bị dọa giật mình.
“Không phải, không phải đùa giỡn ngài, tôi là muốn nói chuyện tiền bán vé thật ra...”
Ông ta cắn răng nhỏ giọng nói: “Tiền bán vé đó thật ra không có vấn đề gì, giống như những gì ghi trong kê khai mà chúng tôi cung cấp cho cục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/310218/chuong-588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.