Đầu Dương Tuấn Thiên bị kẹt vào ghế băng trước cửa phòng phẫu thuật cuối cùng cũng ‘rút’ ra được. Đúng lúc này, tình cờ đụng phải Lâm Mộng Vân và Điền Kê đang đi ra.
“Điền Kê? Cậu… khỏe rồi sao?”
Trước đây Điền Kê rất nghe lời Dương Tuấn Thiên, nhưng bây giờ nhìn thấy Dương Tuấn Thiên, ánh mắt anh ta hiện lên vẻ chán ghét, thậm chí còn muốn tiến lên tát anh ta hai bạt tay.
Dương Tuấn Thiên bị anh ta nhìn như vậy rất khó chịu.
Điền Kê khàn giọng nói: “Dương Tuấn Thiên, tôi khỏe rồi, có phải khiến anh không vui không?”
Dương Tuấn Thiên sửng sốt giây lát, sau đó nặn ra một nụ cười nói: “Sao có thể chứ? Chúng ta là anh em tốt mà! Cậu hồi phục tôi mừng còn kịp ấy chứ sao lại không vui được?”
“Anh em?”
“Ha ha!”
Điền Kê mắng: “Tôi đã biết hiết toàn bộ sự thật rồi, anh còn định giả vờ tới bao giờ?”
“Sự thật? Sự thật nào?” Dương Tuấn Thiên nhìn Lâm Mộng Vân, trong lòng bỗng có dự cảm chẳng lành, anh ta nói: “Điền Kê, đừng nghe người ta nói bậy bạ để rồi ảnh hưởng đến tình cảm anh em giữa chúng ta.”
“Tình cảm anh em cái đếch ấy!”
Điền Kê chỉ thẳng vào mặt Dương Tuấn Thiên: “Mẹ kiếp, anh thà trơ mắt nhìn ông đây chết còn hơn để Giang Nghĩa cứu tôi. Nếu không phải nhờ Giang Nghĩa kiên trì thì tôi đã mất mạng từ lâu rồi!”
“Tình anh em sao?”
“Anh đối xử với anh em mình như vậy sao?”
Dương Tuấn Thiên không nói nên lời, anh ta thật sự không ngờ Lâm Mộng Vân lại nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/310095/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.