Đây là thái độ nhờ người khác làm việc sao?
Giang Nghĩa cười lạnh trong lòng, đã là lúc nào rồi còn ngông cuồng như vậy?
Anh đứng dậy kéo tay của Đinh Thu Huyền muốn rời đi, hành vi này đã dọa chết ba người Đinh Trung, nói đùa gì chứ? Phạt đứng ba tiếng đợi cô tỉnh lại, kết quả vừa tỉnh thì muốn rời đi ngay sao?
“Giang Nghĩa, cậu muốn làm gì?” Đinh Trung khẩn trương quát to.
Giang Nghĩa lạnh nhạt nói: “Không biết tại sao, trong căn phòng cứ có mùi hôi, cũng không biết là ai không có tố chất như vậy.”
Đây chính là móc mỉa.
Nói lời của Đinh Trung như đánh rắm?
Trong lòng Đinh Trung cực kỳ hận, ông ta hận không thể xé Giang Nghĩa thành tám mảnh, nhưng lúc này có chuyện nhờ vả người ta, không thể không cúi đầu nhẫn nhịn.
Nhịn chuyện này trước đã, những chuyện khác về sau rồi nói.
Đinh Trung thở dài một hơi, nói: “Được rồi, Giang Nghĩa cậu cũng đừng quậy nữa, chỉ cần Thu Huyền bằng lòng gọi điện nói rõ tình hình với 30 chủ hộ, kế hoạch của chúng ta không thay đổi, bảo bọn họ chuyển đi theo đúng thời gian là được.”
Đinh Thu Huyền vẫn ở trong trạng thái đờ đẫn.
“Sự việc không phải đã xử lý xong rồi sao? Sao lại phải gọi điện?”
Giang Nghĩa bật cười: “Bởi vì có người vẽ vời vô ích, rõ ràng đã ký tên rồi, dựa theo thời gian mà khởi động là được. Nhưng cứ muốn gọi điện cho người ta, nói muốn thay đổi kế hoạch, đoán chắc là chọc giận người ta, thậm chí có người không công nhận bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/310023/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.