Không khó?
Mọi người đều liếc mắt, muốn xem xem ai lại to gan như vậy, nói ra những lời ngông cuồng như vậy.
Sau khi nhìn thấy là Giang Nghĩa, Thạch Văn Bỉnh cười haha, lắc đầu nói: “Tôi cứ tưởng là vị cao nhân nào nói chuyện, hóa ra là cậu, một người ngoài ngành. Nếu như tôi nhớ không nhầm, cậu không hiểu một chút gì về y thuật?”
Giang Nghĩa thờ ơ nói: “Lúc trước không hiểu, nhưng trong khoảng thời gian này ông cụ nhà họ Tân đã truyền dạy cho tôi một vài y thuật, cũng nắm được một vài môn đạo.”
“Ồ? Không biết là anh học được bao lâu rồi?”
“Gần một tháng rồi.”
Thạch Văn Bỉnh cười haha, một tháng? Một tháng có thể học được cái gì!
Con cái nhà có truyền thống y khoa như bọn họ, đều là đọc sách kiến thức y khoa từ nhỏ, sau này sẽ có người trong gia tộc đặc biệt tiến hành bồi dưỡng, còn phải đi đến trường y để nghiên cứu chuyên sâu.
Như vậy mới có thể có được thành tựu.
Đừng nghĩ là mấy người như Thạch Văn Bỉnh, Tân Uẩn còn trẻ mà đã có thể nắm được y thuật cao cấp như vậy là một chuyện dễ dàng, những vất vả phải bỏ ra ở sau lưng khó có thể tưởng tượng được.
Vì vậy Thạch Văn Bỉnh rất xem thường hành vi phát ngôn ngông cuồng của Giang Nghĩa khi mới chỉ học có một tháng y thuật.
Không chỉ có Thạch Văn Bỉnh, ngay cả Lâm Gia Vinh cũng rất phản cảm.
Một tháng?
Haha, ông ta không dám tùy tiện giao mạng sống của mình vào một người mới học y thuật được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309959/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.