Trong màn đêm, bọn họ tâm sự với nhau.
Lần đầu tiên Giang Nghĩa cho người khác thấy một mặt mềm yếu của mình, Chiến Thần Tu La cũng là người, không phải thần.
Đàn ông chống đỡ quá lâu cũng sẽ thấy mệt mỏi.
Tình cảm gửi gắm đúng nơi khiến anh cảm thấy thoải mái trước giờ chưa từng có.
Nhưng mà…
Lại có người muốn làm hỏng bầu không khí vào một đêm như vậy.
Bọn họ thấy một nhóm đàn ông ăn mặc rất lạ, cưỡi xe máy xông vào công viên.
Những cặp tình nhân nhìn thấy những người này đều hoảng sợ đứng dậy vội vàng thu dọn đồ đạc rời đi, không dám ở lại đây nữa.
Có người đi ngang qua tốt bụng nhắc nhở Giang Nghĩa: “Hai người còn ngồi đó làm gì? Người của Hồng Vụ Chiến Tuyến tới rồi kìa, nếu không đi thì lát nữa đợi bị trừng trị đi!”
Giang Nghĩa khẽ cau mày.
Hồng Vụ Chiến Tuyến?
Anh chưa nghe qua cái tên này bao giờ, hơn nữa anh còn chưa ngắm sao xong, còn chưa tới 12 giờ, anh còn chuẩn bị những thứ khác muốn đưa cho Đinh Thu Huyền nữa.
Bây giờ mà rời đi thì mất hết không khí.
Giang Nghĩa cười lắc đầu: “Tôi chưa thể đi được.”
Người đàn ông thở dài nói: “Vậy thì cứ đợi bị đánh đi, tạm biệt.”
Ngay sau đó, tất cả những người trong công viên đã sơ tán hết, ngay cả các cô các bác cũng không dám ở lại mà nhanh chóng rời khỏi hiện trường.
Người của Hồng Vụ Chiến Tuyến cưỡi xe máy càn quấy quanh công viên, tông trúng đồ ngã ngổn ngang dưới đất, đôi khi còn va
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309947/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.