“Sao thế?” Đinh Thu Huyền hỏi.
“Thu Huyền, còn một tiếng nữa là bước sang năm mới, anh muốn đưa em đến một nơi.”
“Hả?”
Đinh Thu Huyền hơi do dự.
Đã 11 giờ đêm, bên ngoài tối đen như mực, không nhìn thấy gì cả.
Đêm rồi mà còn đi dạo bên ngoài, cô cảm thấy không an toàn.
Đinh Nhị Tiến lại nói: “Ôi chao, hiếm khi thằng Nghĩa dẫn con đi chơi, con đi đi. Còn trẻ mà cứ quanh quẩn ở nhà mãi cũng không tốt.”
Đinh Thu Huyền không còn gì để nói.
Đây mà là ba cô sao?
Đêm rồi mà còn bảo mình ra ngoài đường, ông ta không sợ mình gặp phải người xấu sao?
Giang Nghĩa nói: “Có anh ở đây, anh sẽ đảm bảo an toàn cho em, đừng lo lắng.”
Có câu này, Đinh Thu Huyền cũng yên tâm hơn một chút, bởi vì từ trước đến nay, những gì Giang Nghĩa hứa đều thực hiện được, không có việc gì mà Giang Nghĩa không làm được.
Hơn nữa, cô cũng muốn biết Giang Nghĩa sẽ đưa cô đi đâu.
“Đi thôi nào.”
Đinh Thu Huyền nắm tay Giang Nghĩa, hai người nắm tay nhau ra khỏi nhà, Giang Nghĩa lái xe, hơn 30 phút sau, họ đến một công viên có đèn chiếu sáng khắp nơi.
Công viên Hoa Hải.
Đây là nơi Giang Hàn Phi, ba của Giang Nghĩa thích đến nhất.
Giang Nghĩa nắm tay Đinh Thu Huyền, hai người ngồi trên bậc đá.
Công viên này rất nổi tiếng, 11 giờ đêm rồi mà vẫn có rất nhiều người tới đây dạo chơi, trong đó phần lớn là các thanh niên.
Mọi người ngồi cạnh nhau, vai kề vai.
Có người thì tặng hoa, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309946/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.