Chương trước
Chương sau
Mặc dù Từ Thông là đàn ông, nhưng còn độc miệng hơn cả phụ nữ.
Những lời này vừa nói ra, Đinh Thu Huyền không thoải mái, cô không phải thật sự sợ Giang Nghĩa trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài, chỉ là là phụ nữ, vào đêm giao thừa, người đàn ông của mình lại lựa chọn tăng ca mà không ở bên cạnh mình, rất cô độc.
Càng nhiều người, cảm giác cô đơn này lại càng sâu sắc.
Đinh Thu Huyền cúi đầu, đặt đũa xuống, khẽ cắn môi.
Muốn tức giận cũng không biết nên tức giận thế nào.
Chỉ còn lại đầy bụng u oán.
Định Nhị Tiến thấy con gái bị người ta bắt nạt, không vui, hung hăng nói: “Từ Thông, cậu nói năng kiểu gì vậy? Giang Nghĩa nhà chúng tôi thật thà, trước nay chưa từng làm những chuyện náo loạn đó.”
“Vậy sao?” Vương Chí Vinh cười: “Nhị Tiến à, không phải tôi nói ông, thật là không có chút phòng bị nào cả. Giang Nghĩa nhà các ông nhìn thì thành thật hiền lành, thực tế thì sao? Ngay cả đại minh tinh như Lăng Dao cũng có thể dây dưa vào, huống chi là một cô gái bình thường? Bây giờ miệng thì nói tăng ca, thực thế làm gì ai mà biết?”
Đinh Nhị Tiến tức muốn bốc khói.
Bầu không khí trên bàn ăn trở nên kỳ quái.
Từ Thông chớp thời cơ, từ phía sau lấy ra một chiếc hộp tinh xảo đặt lên bàn.
“Vào ngày đón năm mới thế này, ba, con biếu ba một phần quà.”
“Ba mở ra xem, có thích không.”
Món quà này vốn là muốn mở trước mặt Giang Nghĩa, sỉ nhục anh.
Đáng tiếc, Giang Nghĩa không có mặt.
Nhưng không sao, Giang Nghĩa không có ở đây, vợ anh, ba mẹ vợ anh đều ở đây, sỉ nhục họ cũng như sỉ nhục Giang Nghĩa rồi.
Từ Thông muốn xả hết mối hận trước đây lên người người nhà Giang Nghĩa.
Đợi Giang Nghĩa quay về nhìn thấy dáng vẻ ấm ức của người nhà, nhất định vừa vội vừa tức, lại còn chả có cách gì.
Vừa nghĩ tới đây, Từ Thông liền cảm thấy hưng phấn trong lòng.
Vương Chí Vinh đương nhiên biết con rể ông ta muốn làm gì, giơ tay lấy chiếc hộp sang, mở ra, bên trong đặt một chiếc đĩa CD cũ.
Mọi người đều sững sốt.
Chiếc đĩa CD này rất cũ, vừa bẩn vừa nát, là đồ của thế kỷ trước.
Cái quỷ này bây giờ còn có người xài sao?
Hơn nữa nó cũng chỉ mười mấy hai mươi nghìn một hộp, lấy ra được sao?
Đinh Nhị Tiến cười: “Từ Thông, cậu không phải thu nhập một năm mấy tỷ sao? Sao vậy, tặng ba vợ chỉ tặng hộp CD? Hơi bủn xỉn đi?”
Mặt Vương Chí Vinh khó coi, không biết con rể đang làm trò gì.
Từ Thông cười ha hả, mở app điện thoại, mở đài radio, nói: “Ba, đĩa CD này lúc còn trẻ ba thích nghe nhất, trong đó đều là những bài ba thích nhất. Vào ngày bỏ cũ đón mới như hôm nay, ba tùy ý chút, chỉ cần là bài ba chọn, con sẽ kêu nhà đài phát cho ba nghe.”
“Không chỉ ba nghe thấy, mọi người trên toàn quốc đều có thể nghe thấy.”
“Ba, để mọi người cùng ‘chúc phúc’ cho ba đi.”
Vương Chí Vinh mặt mày như nở hoa, thì ra là có ý này!
Ông ta ho một tiếng, cầm đĩa lên, tùy tiện chọn một bài – Hai con bướm
“Bài này lúc ba còn trẻ rất nổi, phố lớn ngõ nhỏ đều phát.”
“Chọn bài này đi, ba thích nghe.”
Từ Thông gật đầu: “Vâng, con sẽ phát bài này cho ba.”
Nói xong, anh ta lập tức gọi điện thoại cho nhà đài, không tới một phút, trong radio đã phát bài ca từng nổi tiếng khắp phố lớn ngõ nhỏ này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.