Trên thực tế, theo quan điểm của Kỳ Dương, cho dù Giang Nghĩa có ghê gớm đến đâu thì cũng chỉ có anh một mình, lấy một chọi trăm? Làm sao có thể.
Vì vậy, ông ta cảm thấy tối đa chỉ cần một phút là có thể đánh bại Giang Nghĩa, sau đó đi đối phó với bà già cũng không muộn.
Không thể không nói, ông ta thực sự đánh giá thấp Giang Nghĩa.
Giang Nghĩa khóe môi cong lên.
Khi ai đó gần anh nhất nhào tới, anh đã nhảy ra khỏi nóc xe.
Người nào đó bên cạnh cầm dao lớn chém xuống đầu anh, kết quả con dao còn chưa vung tới, chân của Giang Nghĩa đã tới trước, trực tiếp đạp vào khuôn mặt của hắn ta, cả người côn đô đó bay ra xa bảy tám mét.
Giang Nghĩa tiện tay cầm lấy con dao.
Với một con dao trong tay, thực lực của anh chỉ tăng không giảm.
Giang Nghĩa dùng con dao một cách linh hoạt, người nào đến gần thì tay chân nó bị chặt đứt, một đao một cánh, căn bản cản không được.
Còn muốn giết Giang Nghĩa?
Hehe, chỉ là đến gần người anh cũng khá khó!.
||||| Truyện đề cử: Chờ Ngày Gió Đông Ấm Áp |||||
Kỳ Dương còn cho rằng trận chiến sẽ được giải quyết trong một phút, nhưng sau 5 phút trôi qua, Giang Nghĩa vẫn còn sống khỏe mạnh, nhưng những người bên phía anh ta đã ngã xuống đất ở khắp nơi.
Ông ta sốt ruột vô cùng.
“Đám phế vật các người đang làm gì vậy?”
“Mau, cùng lên đi!”
Rốt cuộc nhiều người như vậy, dù người đi trước đã ngã xuống, nhưng người đi sau vẫn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309913/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.