Vẻ mặt Giang Nghĩa vẫn bình tĩnh như nước không chút rung động.
Anh lẳng lặng nhìn hướng sân khấu nói với Đinh Nhị Tiến: “Ba, không cần phân tâm, Lăng Dao sẽ hát tặng cho ba.”
Việc đã đến nước này còn không chịu thừa nhận?
Đinh Nhị Tiến bắt đầu nghi ngờ về “nhân phẩm” của Giang Nghĩa, người như vậy thật sự thích hợp ở cùng con gái ông sao?
Không còn cách nào, ông cũng không muốn nhìn Giang Nghĩa nữa, quay đầu nhìn về phía sân khấu.
Lăng Dao lúc này dưới ánh nhìn của quần chúng bước lên sân khấu, chỉnh nhẹ lại váy áo, dưới sự dẫn dắt của MC lộ ra một nụ cười ngọt ngào tiêu chuẩn.
“Hello mọi người, tôi là Lăng Dao đáng yêu của mọi người đây.”
Vừa giới thiệu xong, dưới sân khấu phát ra âm thanh nhiệt liệt đón chào.
“Lăng Dao, i love you~.”
“Đúng là Lăng Dao thật đó, không ngờ có thể nhìn thấy Lăng Dao bằng xương bằng thịt, đời này sống đủ.”
“Ông trời ơi, bà đất ơi, xin hỏi vị thần tiên nào đã thỏa mãn ước nguyện của tôi vậy?”
Nhìn mọi người dưới sân khấu, Lăng Dao phất tay ý để mọi người yên lặng lại.
Sau đó cô nâng mic nói: “Hôm nay tôi đến đây là để hát một bài cho một người, một bài hát mới do thầy La Thịnh sáng tác cho tôi - Thì ra hạnh phúc trong tầm tay.”
Bài hát này còn chưa được tuyên truyền gì, hôm nay là lần đầu tiên được hát công khai, hi vọng mọi người thích nó.”
Quần chúng dưới sân khấu như điên cuồng.
Có thể thấy Lăng Dao thì đã như kì tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309838/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.