Hai vợ chồng kẻ xướng người họa, Giang Nghĩa làm gì cũng sai.
Giang Nghĩa cũng không để ý, cúi người lấy bức tranh chữ kia lên: “Trùng hợp thật, chỗ tôi cũng là tranh chữ của Đường Bá Hổ, mà còn là bức...Hồn Cung Trăng.”
Hả?
Trong chớp mắt, không khí trong phòng bao thay đổi.
Từ Thông cười khẩy nói: “Này, ngón đùa này không vui gì hết. Tranh chữ của Đường Bá Hổ vốn hiếm có, Cung Trăng càng là tuyệt tác, chỉ có một bức. Chỗ tôi có một bức, chỗ cậu sao mà có nữa chứ?”
Giang Nghĩa cười: “Vậy nhất định là có một bức là giả rồi.”
“Ha, ý của cậu là nói của tôi là đồ giả? Đừng cố làm ra vẻ, mở tranh chữ của cậu ra tôi coi xem!”
Dưới ánh mắt của quần chúng, Giang Nghĩa mở bức tranh chữ ra.
Hiện ra trước mắt là bức tranh chữ vô cùng hoàn mỹ, trùng hợp là bức tranh chữ này và bức tranh chữ vừa nãy Từ Thông mở ra giống nhau như đúc.
“Việc này...” Từ Thông ngây ngẩn.
Hai bức tranh chữ giống nhau như đúc, vậy nhất định có một tấm là đồ giả.
Từ Thông cười lạnh: “Ha, không sai đâu, đồ mô phỏng thật rất giống đây. Giang Nghĩa à, cậu tốn bao nhiều tiền đào thứ này ra thế? Độ mô phỏng cao như vậy, theo tôi thấy không thấp hơn sáu trăm ngàn đâu?”
Anh ta đinh ninh tranh chữ của Giang Nghĩa là đồ giả.
Giang Nghĩa cười nhạt nói: “Có vài người, tốn 60 tỷ mua đồ giả, coi tiền như rác còn không biết. Còn cứ thích ra vẻ cơ, thật là không biết phải nói gì thêm.”
“Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309832/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.