Quần chúng nhìn về phía Cố Vĩnh Lượng.
Nháy mắt Hồng Triết đã biết ai ra tay, đi lên trước chỉ vào mũi Cố Vĩnh Lượng hỏi: “Thằng nhãi thò lò mũi xanh mày, là mày ra tay à?”
Không ngờ Cố Vĩnh Lượng không sợ sệt, ngược lại còn nghênh mặt lên.
“Là tôi đó!”
“À há, đánh người còn không biết sai, khá rồ đấy.”
Hồng Triết vươn tay tát một tát, tát mạnh vào mặt Cố Vĩnh Lượng, ai cũng không ngờ đến anh ta là người lớn lại ra tay đánh con nít.
Đến cả Cốt Lang cũng bị dọa nhảy dựng, vội vàng đỡ đứa nhỏ dậy.
Thấy con mình bị đánh, trong lòng Cốt Lang căm hận, nhưng là bên phía mình làm sai, có thể nói gì đây?
Hồng Triết tát một tát còn chưa thỏa giận, lại chỉ về phía Cốt Lang nói: “Mày là tên lưu manh mà nhóm phụ huynh nhắc đến đúng không? Đúng là cha nào con nấy, cha hư tại con.”
“Lần trước mọi người cực lực phản đối con mày nhập học, lúc ấy tao đi công tác không có mặt, nghe nói mày dùng thủ đoạn dơ bẩn bức ép mọi người, để con mình được vào học.”
“Đúng là nực cười!”
“Con Hồng Triết tao từ nhỏ học đủ thơ văn, thời gian rảnh đều luyện piano, học vẽ, con tao sẽ trở thành người trên người, tài hoa và phẩm giá là hạng nhất.”
“Không ngờ đến lại học cùng trường với thứ rác rưởi nhà mày.”
“Không được, tôi không đồng ý con trai của tên lưu manh này học ở đây, hiệu trưởng, lập tức đuổi học con trai tên này, cho nó về nhà đi!”
Hồng Triết có tiền có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309813/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.