Trình Đan Đình thở dài: “Hết cách rồi, bây giờ tôi chỉ có thể tìm một số ngôi sao nước ngoài đến biểu diễn thôi.”
“Không được.”
“Tại sao?”
Giang Nghĩa nói: “Lễ khai trương ở trong nước mà cô lại tìm người nước ngoài. Đến lúc đó giải trí Bách Khoa sẽ chụp cho cô chiếc mũ ‘sính ngoại’, đến khi đó chết cũng không biết sao lại chết đấy.”
Trình Đan Đình lo lắng: “Vậy cũng không thể mời những nghệ sĩ không nổi tiếng đến biểu diễn được? Như vậy không được hoàng tráng lắm.”
Đây là vấn đề.
Giang Nghĩa suy nghĩ một lúc, đột nhiên nhớ ra một chuyện.
Anh hỏi: “Đan Đình, cô có biết người tên La Thịnh không?”
“Ừm, tôi biết, sao thế?”
“Ông ta có nổi tiếng không?”
“Cái này...” Trình Đan Đình suy nghĩ giây lát rồi nói: “Nói nổi cũng không đúng, mà nói không nổi cũng không đúng.”
“Là sao?”
Trình Đan Đình giải thích: “Nói một cách đơn giản thì ông ta là một nhà sản xuất âm nhạc và chỉ đứng sau hậu trường, công chúng biết rất ít về ông ta và ông ta căn bản không có chút sức hút nào.”
“Nhưng mà, như tôi đã nói, ông ta là một nhà sản xuất âm nhạc đa tài, số lượng nghệ sĩ trong tay ông ta nhiều không đếm xuể, trong số đó có rất nhiều tên tuổi nổi tiếng.”
“Hiện nay, thiên vương thiên hậu nổi tiếng nhất, có sức ảnh hưởng nhất và có sức hút nhất trên thị trường đều do ông ta tạo ra, bọn họ coi ông ta như ba mình. Chỉ cần ông ta nói một tiếng thì những thiên vương thiên hậu đó sẽ sẵn sàng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309737/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.