Văn phòng tổng giám đốc công ty giải trí Ức Châu.
Giang Nghĩa nhìn cách bày trí xa hoa, mỉm cười nói: “Đan Đình, cô thật biết cách hưởng thụ.”
Trình Đan Đình pha hai tách cà phê rồi đưa một tách cho Giang Nghĩa.
“Hưởng thụ cuộc sống là khả năng cơ bản của người sáng tạo nghệ thuật. Nếu ngay cả điều này cũng không biết thì còn làm được gì nữa chứ.”
Giang Nghĩa cười lắc đầu, uống một ngụm cà phê.
Lúc này, điện thoại trên bàn reo lên.
Trình Đan Đình bước tới nghe điện thoại: “Alo, ai vậy?”
“Chị Đan Đình, là tôi, Như đây.”
“Ồ, Như hả, sao thế?”
“Là như vầy, chẳng phải tôi đồng ý sẽ hát một bài trong buổi khai trương sao?”
“Ừm.”
“Tôi xin lỗi, bà nội tôi đột nhiên trở bệnh nặng, hai ngày tới tôi cần phải ở bệnh viện với bà, cho nên muốn hủy bỏ lịch trình này, chị xem có được không?”
Cô ta đã nói đến nước này rồi thì sao có thể không đồng ý được?
Cũng không thể bảo người ta không được đến chăm sóc bà nội đúng không?
Trình Đan Đình mím môi: “Được, tôi biết rồi, cô kêu người đại diện đến đây, chúng tôi sẽ hủy bỏ lịch trình.”
“Cảm ơn chị Đan Đình.”
Cúp điện thoại, Trình Đan Đình cầm một cuốn sổ đi tới ngồi xuống bên cạnh Giang Nghĩa, lật tới lịch trình khai trương ba ngày sau, tìm thời gian biểu diễn của Như rồi gạch bỏ.
Sau đó lựa chọn người và bài hát phù hợp để thay thế cô ta trong danh sách ứng viên.
Giang Nghĩa hỏi: “Sao vậy?”
“Không có gì, có một cô ca sĩ tạm thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309736/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.