Ông cụ vô cùng cảm động, vốn cho là đối phương vì tiền nên mới cứu người, không ngờ người ta có đức độ căn bản cũng không phải vì tiền.
Xã hội bây giờ thực sự không có nhiều bạn trẻ có năng lực và trách nhiệm thế này.
"Ân công, có thể cho tôi biết tên được không?”
"Giang Nghĩa."
Ông cụ lấy một tấm danh tiếp từ trong túi ngực đưa cho Giang Nghĩa: “Giang ân công, đây là danh thiếp của tôi, sau này có bất cứ việc gì cần tôi giúp đỡ thì đều có thể gọi điện thoại cho tôi, tôi chắc chắn không từ chối!”
"Được, tôi nhận."
Giang Nghĩa đặt danh thiếp vào trong xe, phất phất tay sau đó rời đi.
Trong lúc lái xe, anh vô tình hay cố tình liếc nhìn tấm danh thiếp mấy lần.
Công ty TNHH phim ảnh Cổn Lôi, nhà sản xuất kim bài – La Thịnh.
"Nhà sản xuất kim bài?"
"Vậy cũng là người của bên giải trí sao? Có lẽ sau này sẽ có cơ hội hợp tác.”
Giang Nghĩa cất kỹ danh thiếp, lái xe văn phòng tổng phụ trách.
Hai mươi phút sau, chiếc xe chậm rãi dừng lại.
Anh ra khỏi xe, rũ quần áo, vì vừa rồi mặc quần áo nhảy xuống sông cứu người nên toàn thân ướt sũng, suốt một đường lái xe, quần áo có nhiều chỗ đã khô, nhiều chỗ vẫn còn đang ẩm ướt.
Loại cảm giác nửa khô nửa ẩm ướt này khiến anh khá khó chịu.
"Phải nhanh đi lên thay một bộ quần áo sạch sẽ mới được!”
Anh vừa bước vào toà nhà, đi đến cầu thang thì vừa hay nhìn thấy một người đàn ông để ria mép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309730/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.