Một phụ huynh sốt sắng lên: “Này, anh có phải kẻ ngốc không vậy? Đã nói mấy trăm lần rồi còn hỏi cái mẹ gì không biết?”
Giang Nghĩa cũng không tức giận, chỉ cười khẽ một tiếng: “Được, nếu mọi người đã cương quyết như vậy thì tôi cũng không còn gì để nói nữa. Mọi người nói đúng, người lớn làm sai thì trẻ con phải chịu. Những người ngồi ở đây nghe kỹ cho tôi, từ ngày hôm nay tất cả những lỗi sai mọi người đã phạm sẽ do con mọi người chịu trách nhiệm.”
Các vị phụ huynh quay ra nhìn nhau, không hiểu Giang Nghĩa đang nói gì.
Giang Nghĩa vươn tay ra vỗ vai Cốt Lang: “Đứng dậy đi, con trai cậu nói đúng, quỳ trước mặt đám người này không đáng đâu.”
Cốt Lang cắn răng đứng dậy.
“Theo tôi về đi.”
“Vâng.”
Giang Nghĩa dẫn Cốt Lang ra khỏi phòng học, trước khi đi anh còn nhìn một lần cuối những vị phụ huynh bên trong phòng, nhắc nhở: “Nếu mọi người biết sai rồi thì có thể đến nhà Cốt Lang xin lỗi.”
Nói xong anh quay đầu bỏ đi.
Những vị phụ huynh ngồi đó cùng bật cười ha ha, ai nấy đều nhìn Giang Nghĩa như một kẻ ngốc.
“Đúng là một kẻ thiểu năng trí tuệ, còn muốn chúng ta xin lỗi sao? Ha ha, đúng là nằm mơ giữa ban ngày.”
“Nhất là tên Cốt Lang kia, anh ta là một tên lưu manh đáng chết, con trai của anh ta nhất định cũng chỉ là một đống rác rưởi, làm sao có thể để những đứa con bảo bối của chúng ta đi học cùng loại rác rưởi đó được?”
Đám đông mỗi người một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309725/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.