Hà Diệc Nho vừa bước vào văn phòng thì đã biết được kết cục của mình.
Chỉ là ông ta không cam lòng.
Ông ta làm việc ở Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng, mỗi năm nhận được mấy trăm triệu tiền lương, nếu bị đuổi, vậy ông ta đi đâu để tìm công việc béo bở này đây?
Không có nền tảng từ Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng thì xí nghiệp Thiên Đỉnh chắc chắn sẽ không nhận ông ta vào làm. Các công ty khác sẽ kiêng dè vết nhơ “bán nước cầu vinh” của ông ta mà sẽ không nhận ông ta.
Một khi bị sa thải, sự nghiệp của Hà Diệc Nho coi như kết thúc.
Vì lý do này, ông ta mặt dày quỳ xuống nói: “Giám đốc Trình, tôi biết sai rồi, tôi sẽ sửa mà, xin đừng sa thải tôi.”
Trình Hải cười khẩy: “Ông còn mặt mũi ở lại sao? Vừa nhìn thấy ông là tôi liền nghĩ ngay đến cái chết của Giang Châu. Bảo ông cút đi đã là nhân nhượng rồi, có phải ông muốn ép tôi giết ông không?”
“Không, không cần.”
Hà Diệc Nho nhanh chóng đứng dậy lùi ra sau: “Giám đốc Trình, tôi biết rồi, tôi đi ngay đây.”
Ông ta lao đi, Hà Du Vinh cũng chạy theo sau, hai người một trước một sau chạy trốn khỏi Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng.
Trình Hải hừ một tiếng, chửi rủa: “Đồ cặn bã!”
Giang Nghĩa mỉm cười, anh không ngờ Trình Hải đã từng tuổi này rồi mà hay dễ nổi nóng như vậy. Sau khi trấn an anh ta một phen, anh tạm thời rời khỏi cao ốc Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng.
Sau khi ra ngoài, Giang Nghĩa cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309689/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.