Tiêu Thắm lập tức nhận ra mình đã lỡ lời.
“Thân phận của Diệp Quân Lâm, ý em là gì?” Lý Tử Nhiễm nhìn Tiêu Thắm đầy nghi hoặc.
Cô tự hỏi, rốt cuộc anh có những bí mật gì mà cô không biết.
Diệp Quân Lâm bình thản cười nói: “Chắc Tiêu Thắm lo sợ việc anh có tiền án sẽ bị bọn họ phát hiện, từ đó gây khó dễ.”
“Đúng vậy, em còn tưởng đây chính là lý do mà chuông báo động vang lên.” Tiêu Thắm cũng mau lẹ phản ứng.
Mọi người nghe vậy, cũng đều cho là hợp lý.
Lý Văn Uyên hỏi: “Vậy vừa rồi có chuyện gì xảy ra thế? Cậu đã giấu gì trong người mà chiếc máy đó không ngừng kêu ầm ï.”
“Là do cái bật lửa của con, trong đó có một ít kim loại.” Diệp Quân Lâm nói, lắc lắc chiếc bật lửa màu xanh của mình.
“Được rồi, mau đi thôi. Xe do anh cả tôi cử tới đã đợi chúng ta một lúc rồi.” Triệu Nhã Lan sốt ruột nói, không muốn mắt thêm thời gian.
Mọi người lên xe, nhanh chóng được đưa tới khách sạn Hilton.
Bởi vì có rất nhiều người khách mời tới tham dự tiệc sinh nhật, vì vậy bọn họ tạm thời được sắp xếp ở trong khách sạn.
“Xem ra, bố mẹ tôi vẫn còn căm ghét chúng ta về chuyện năm đó. Nếu không, họ sẽ không để chúng ta ở khách sạn, mà trực tiếp đưa chúng ta về ở trong nhà họ Triệu.” Triệu Nhã Lan cảm thây có chút bực bội.
“Vợ à, bà đừng lo lắng. Lần này, chúng ta nhất định sẽ tỏa sáng trong bữa tiệc sinh nhật của mẹ vợ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/411475/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.