Côn Luân lại tới thành phố Kim Lăng.
Lúc này, phía ngoài đường sắt cao tốc cũng bất ngờ có xe quân sự chạy qua. Rất nhiều những người lính có trang bị vũ khí hạng nặng lập tức phong tỏa nơi này.
Hai người dẫn đầu đội quân là hai đại tá, sau khi xuống xe liền nhanh chóng đến văn phòng của Dương Tống.
Ngay khi nhìn thấy hai người này, Dương Tống chợt cảm thấy rùng mình. Trong thâm tâm, anh cũng đã đoán trước được điều gì đó.
“Đội trưởng Dương Tống phải không? Tự giới thiệu với anh, tôi là Đinh Chí Viễn, Quân khu Kim Lăng.”
Đinh Chí Viễn, cái tên này Dương Tống biết rất rõ ràng. Anh là chỉ huy lữ đoàn hoạt động đặc biệt của Quân khu Kim Lăng.
Dương Tống lập tức bắt tay: “Xin chào đại tá Chí Viễn!”
“Đội trưởng Dương, đây là người thân cận của tướng quân Côn Luân, đại tá Long Dã đứng đầu Quân đoàn Thiên Long của Viêm Hoàng thiết lữ. Bọn họ mới từ tiền tuyến xuống đây không lâu.”
Đỉnh Chí Viễn giới thiệu.
Dương Tống kinh ngạc, kính nể nói: “Đại tá Long Dã, các anh đã vắt vả rồi.”
Dương Tống biết họ là những người chiến đấu nơi tiền tuyến, nên vô cùng khâm phục và kính trọng họ.
Long Dã cúi đầu nói: “Đội trưởng Dương Tống, các anh cũng đã làm việc rất chăm chỉ.”
Sau đó, anh ta lớn tiếng hỏi: “Tôi nghe nói các anh đang giữ tướng quân Côn Luân phải không?”
Trong đầu Dương Tống liền có một tiếng nỗ lớn.
Tội này, anh thực sự không gánh nổi. Mà mắu chốt vẫn còn chưa rõ ràng.
Nói một cách hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/411474/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.