Sau khi An Thể Kỳ có chỗ dựa, giọng nói bắt đâu cứng lên.thật xấu hổ với mình “Nhóc con, nghe cho rõ đây, chúng ta là gia tộc đứng thứ nhất thành Phượng Thiên nhà họ An.
Đây là cháu trai của An Trường Phong tôi, cậu đám bảo nó quỳ xuống? Tôi sẽ khiển cậu không thể chịu nổi”
An Trường Phong gầm lên.anh đang làm gì thế “Vậy tôi hỏi ông, đoạn thời gian trước có phải nhà họ An các ông bỏ quốc tịch Lạc Việt đi ra nước ngoài đúng không?” Diệp Lâm Quân hỏi.
An Trường Phong đối chọi gay gắt nói: “Đúng, không sai. Chúng tôi đến đảo Đông Ca, làm sao?”
“Vậy gần đây các người còn dám quay về sao? Lẽ nào không biết cấm lệnh sao?”
Giọng điệu của Diệp Lâm Quân lạnh đi vài phần.
Người nhà họ An đều cười: “Tất nhiên là biết.
Lệnh cấm chỉ dành cho.những người yếu. Không kiểm soát được đến nhà họ An chúng tôi. Chúng tôi muốn về Lạc Việt thì về, ai có thể làm gì chúng tôi chứ?”
“Là ai cho các người bước vào Lạc Việt?”
Diệp Lâm Quân hỏi.
“Nhóc con mày mẹ nó là ai? Chuyện nhà họ An chúng tao cũng đến lượt mày truy hỏi sao?”
Người nhà họ An tức giận.
“Lệnh cấm là do tôi hạ xuống. Chuyện này tôi sẽ điều tra đến cùng, tôi nhìn vào nhà họ An các người rồi” Diệp Lâm Quân lạnh giọng nói.
“Cái gì? Cậu... cậu là Nhất Vũ Kiên Vương sao?” Sắc mặt An Trường Phong thay đổi. Không ngờ sẽ gặp Diệp Lâm Quân ở đây.
Sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/3329499/chuong-2393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.