“Hôm nay tao gặp được mày coi như là tao xui xẻo. Mày có dám ở lại đây đợi một lúc không?
Không cần quá lâu, chỉ cần mười mấy phút là được” An Thế Kỳ nhìn Diệp Lâm Quân hỏi.
Thấy Diệp Lâm Quân im lặng, An Thế Kỳ tiếp tục kiêu ngạo: “Có phải là đàn ông không? Sợ rồi, không dám sao?”
“Mày quên tao nói có hai chuyện rồi sao?”
“Bây giờ là chuyện thứ hai”
An Thế Kỳ ngược lại cảm thấy thú vị, cười chế giễu nói: “Nào, mày nói xem là việc gì”
“Nói thận phận của mày cho tao biết”
Diệp Lâm Quân muốn biết rốt cuộc An Thế Kỳ có thân phận gì mà anh ta có thể trở về Lạc Việt “Thân phận của tao? Ha ha ha. Mày chỉ cân chò mười mấy phút là sẽ biết thôi”. An Thế Kỳ cười.
Nhìn ánh mắt Diệp Lâm Quân, giống như đang nhìn một con mồi vậy.
Cuộc đời không như vậy đâu “Được, tao đợi”
Đúng lúc, Diệp Lâm Quân muốn điều tra đến cùng.
thật by uôns tẻ hãy sauwc Mấy phút sau có hàng trăm xe ô tô màu đên đậu ở bên ngoài nghĩa trang.
Cộng thêm đoàn vệ sĩ đi cùng, ít nhất cũng phải cả nghìn người.
bản thất thậ sư la chỉ Rất rõ ràng, đây là một cảnh gia tộc
đi cúng bái, lai lịch của bọn họ cũng rất lớn.
thật xấu hổ với mình Tập đoàn tài chính nhà họ An đứng đầu thành Phượng Thiên.đừng quái lại với tap Khi Lạc Việt lâm vào nguy nan, bọn họ có khoảng cách rất gần chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/3329498/chuong-2392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.