Người phụ nữ hiền hòa hỏi “Anh bạn trẻ! anh là ai? Sao lại xuất hiện ở đây?
Trung Quân lịch sự đáp “Tôi là vệ sĩ mới được cử đến, cô là…?”.
Người phụ nữ nhìn Trung Quân một chút rồi cười thoải mái “Tôi là Chung Linh, bảo mẫu của Hân Hân, cậu cũng có thể gọi là cô Linh cũng được”.
“Ồ! chào cô, cô đi đường chắc cũng mệt, để cháu giúp”
Nói xong Trung Quân giật lấy giỏ đồ ăn mang theo Chung Linh bước vào nhà. Chung Linh là người rất dễ gần, hai người vừa đi vừa thoải mái trò chuyện, chỉ có một lúc mà trở nên cực kỳ thân thiết.
Sáu giờ tối, phố xa đã lên đèn, trông như hàng nghìn con bướm phát sáng trong mà đêm, rất huyền ảo đẹp mắt. Sau một giấc ngủ ngon tinh thần sản khoái hơn nhiều, Trung Quân khẽ vươn vai định xoay người đi tìm cô Linh phụ giúp gì đó, dù sau cũng đã sắp đến giờ cơm tối.
Nhưng không ngờ bắt gặp Gia Hân đang đứng chống nạnh trừng mắt nhìn anh.
Chịu dậy rồi sao?
Cô ta quăng cái nhìn hằn học đi thẳng đến ghế sofa ngồi. Lúc này Gia Hân đang diện một bộ vấy trể vai, khoe là da trắng như sữa, đôi chân dài thẳng tắp không ngừng đung đưa khiến người khác không khỏi suy nghĩ lệch lạc.
“Anh chuẩn bị đi, lát theo tôi có việc”.
“Nhưng tôi đã ăn gì đâu”
Ăn, ăn… có vệ sĩ nào như anh không? Rõ ràng cô ta chưa thích ứng với việc có người lạ trong nhà. Nếu không phải Vương Trung Thiên gọi điện cảnh báo, cô sẽ không bao giờ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tinh-su/216786/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.