Chương trước
Chương sau
Tuy rằng tu vi của người đàn ông và người phụ nữ trung niên hơn Đường Tuấn rất nhiều, nhưng anh lại nhất thời lĩnh ngộ được căn nguyên thời gian chi lực tương đương với đứng ở vị trí bất khả chiến bại.



"Cậu không phải người duy nhất biết thời gian chi lực ở trên núi Tôn Giả này! Cậu sẽ hối hận vì những gì đã xảy ra ngày hôm nay."



Người phụ nữ cũng rất ý thức được tình hình hiện tại, nếu Đường Tuấn không phối hợp thì bọn họ thật sự cũng không thể làm gì được.



Người đàn ông trung niên cười lạnh với Đường Tuấn chế giễu nói: "Ta quên nói cho cậu biết, sư phụ của Tịnh Tư Thần Quân sống trên núi Thiên Quân."





Nói xong ông ta cùng người phụ nữ trung niên đó cùng nhau rời đi.



Nhìn hai người rời đi, trong lòng Đường Tuấn thở dài, anh không ngờ lần đầu tiên đến núi Tôn Giả đã đắc tội với một vị Thiên Quân.







Có điều cũng không có cách nào khác, anh cũng không thể giao căn nguyên thời gian chi lực ra.



Cây cối trên núi Tôn Giả càng nhiều thì linh khí lại càng phong phú.



Nói là núi, nhưng không gian chồng chất thành từng lớp, không biết lớn cỡ nào.



"Trước tiên xây dựng động phủ trước."



Đường Tuấn đã chọn một nơi tương đối hẻo lánh để xây dựng động phủ cho riêng mình.



Đây là việc đầu tiên cần phải làm khi vào núi Tôn Giả, vì sau này khi vào đó sẽ đến thẳng động phủ của mình.



Xây dựng một động phủ không khó đối với Đường Tuấn- một người hiện đã nắm được căn nguyên không gian chi lực.



Một tiếng đồng hồ sau, một động phủ đã được hình thành. Nói là động phủ nhưng nó rất giống với phong cách kiến trúc của Trung Quốc thời kỳ cổ đại. Nhìn từ bên ngoài, nó giống như một ngôi nhà riêng.



Ban đầu anh nghĩ rằng sẽ có ai đó đến gây rắc rối cho mình khi anh xây dựng động động phủ nhưng không hề có ai đến gây phiền phức cho đến khi việc xây dựng động phủ được hoàn thành.



" Đường Tuấn." Đường Tuấn đang ngồi trong động phủ nhưng đúng lúc này, có một giọng nói từ bên ngoài truyền vào.



Nhìn thấy có người tới, Đường Tuấn hơi kinh ngạc. Vẻ ngoài của người này thực sự giống với Tổ Long ở vùng đất hoá rồng.



"Ông là Long Thần?" Đường Tuấn có chút không chắc chắn.







Người vừa đến gật đầu và nói: "Là tôi."







Long Thần nhìn chằm chằm Đường Tuấn hồi lâu mới nở nụ cười: “Quả nhiên cậu cũng không tồi. Cậu đừng ngạc nhiên, con rồng trong vùng đất hoá rồng là một trong ba phân thân của tôi. Bây giờ tôi chỉ là một hóa thân thần niệm và cơ thể tôi đang ở trong mộ của Thiên Quân Hoàn Vũ. "







Vẻ mặt của ông ta đột nhiên nghiêm túc hơn một chút rồi nói: “Lý do chính lần này tôi hiện thân là để nói với cậu rằng mộ của Thiên Quân sắp mở lại rồi. Lần này Ngự Tôn Giả đã thu hoạch được không ít trong mộ Thiên Quân, một khi ra ngoài nhất định sẽ ra tay với cậu, cậu nên chuẩn bị sớm đi."







Sắc mặt Đường Tuấn bỗng nhiên ngưng đọng lại run giọng nói: "Lẽ nào ông ta có năng lực kiểm soát cung Hỗn Nguyên rồi sao?"







"Cậu cũng đã biết biết này rồi."


















Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.