Cô ấy nhìn Viên Nhị và nói, "Tiền bối?"Cô ta nhìn Viên Nhị và nói: "Tiền bối?"
Nghe được lời nói đó, Viên Nhị đột nhiên nổi giận, từ khi bắt đầu đánh nhau với Vũ Vô Thương, ngoài việc lúc đầu nó đã chiếm thế thượng phong, thì trong những trận chiến sau đó, nó đã quá ấm ức, thậm chí có thể nói là phải thật vẩn thận, giống như đi trên lớp băng mỏng.
Sự hụt hẫng trong lòng nó có thể tưởng tượng.
Nó vẫn còn sức chiến đấu, nhưng khi nghĩ đến người trong bóng tối, nó cảm thấy tiếp tục chiến đấu cũng không có ích lợi gì.
Nó xua tay nói: "Cô đã vượt qua kiểm tra rồi."
Vũ Vô Thương thở phào nhẹ nhõm, thân thể lắc lư một hồi.
Đường Tuấn nhanh chóng tiến lên đỡ Vũ Vô Thương, đồng thời truyền pháp lực vào người cô ta.
Vũ Vô Thương nhìn về phía Đường Tuấn, trên khuôn mặt tái nhợt nở nụ cười, nói: "Chúng ta thắng rồi."
"Chúng ta đã thắng."
Đường Tuấn cũng cười.
Viên Nhị hơi nheo mắt lại, nghi hoặc nhìn về phía Đường Tuấn.
Nó thiếu chút nữa quên đi Đường Tuấn.
Một lúc sau, nó lắc đầu bác bỏ ý tưởng ngớ ngẩn nảy sinh trong đầu nó.
"Tên này làm sao có thể là người có sức mạnh bổn nguyên được?"
Viên Nhị trong lòng thầm nói một câu, sau đó mở một cửa thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3348235/chuong-3395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.